“Được rồi, tạo không nói linh tinh với mày nữa. Tao đến tìm mày là vì có hai việc bắt buộc phải cần mày đi làm.”
“Thứ nhất, tạo vớ3i bố mày cũng nhìn ra là mày thực sự không muốn yêu đương gì với Tần Dịch nữa, nhưng chúng
ta làm người, vẫn nên vui lòng người đến vừa l1òng người đi. Hồi xưa bố mẹ cũng nể phần mày với Tần Dịch yêu
nhau nên bố mày mới đầu tư mười triệu vào công ty của mẹ nó, nếu Tần Dịch x9ảy ra chuyện thì tiền cũng không
rút về được. Bây giờ mày đã giỏi rồi, Tần Dịch vào đồn cảnh sát chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay với mày3, thế nên
cho dù máy dùng cách gì, giúp Tần Dịch ra khỏi đồn cảnh sát, khôi phục danh tiếng cho nó, để xưởng bánh trung
thu của mẹ nó tiế8p tục kiểm tiền cho bổ mẹ, sau này mày với Tân Dịch ai đi đường này, bố mẹ không quản mày
nữa.”
“Thứ hai, khu nhà bố mẹ tự nhiên có hai vợ chồng rất giàu đến, đánh tao, bố mày và Tiểu Lạc một trận. Đến bây giờ
Tiểu Lạc vẫn đang nằm trong bệnh viện, còn tao… mày nhìn tao bây giờ thành cái dạng gì rồi!”
Nói xong, Trình Thục Ngọc tháo kính và khẩu trang ra, còn cho Cảnh Thiên xem nguyên hàm răng giả của mình.
Thấy mặt Trình Thục Ngọc như cái thủ lợn, Cảnh Thiên nhướng mày, chỉ muốn nói một tiếng: “Đánh hay lắm!”
“Tao biết tạo từng đối xử không công bằng với mày, mày oán hận trong lòng, nhưng dù gì thì tao cũng mang thai
mười tháng, sinh ra mày nuôi nấng mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572649/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.