Chương trước
Chương sau
Chiến Vũ Hằng nhìn tương tác giữa Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên, nghĩ đến những lời anh ta đã nói với Cảnh
Thiên lúc trước “Chiến 3Lê Xuyên sẽ không cho phép sự thương hại của đối phương”, anh ta muốn cắn đứt lưỡi
mình.
Nhìn Chiến Lê Xuyên mất hết liê1m sỉ như vậy, anh ta thậm chí còn nghi ngờ rằng Chiến Lê Xuyên không chỉ chấp
nhận Cảnh Thiên thương hại, không chừng… cậu ta 9còn giả bộ đáng thương để chiếm được lòng thương của người
cuồng nhan sắc như Cảnh Thiên.
Chuyện đáng xấu hổ như vậy đã 3bị Cảnh Thiên nói ra, ban đầu Chiến Thư Du rất tự ti và hổ thẹn.
Nhưng sau khi nghe thấy câu trả lời của Chiến Lê Xuyên,8 tất cả sự tự ti ngưng tụ thành sự không cam tâm và phẫn
nộ ngập trời.
Chiến Lê Xuyên không biết suy nghĩ của cô ta thì thôi đi, giờ đã biết rồi, sao anh có thể đối xử với cô ta như thế này?
“Nhiều năm qua chị luôn coi trọng em hơn cả tính mạng của mình, em chính là tất cả cuộc đời chị. Chị đối xử với
em tốt như vậy, cho dù em không tình nguyện đón nhận loại tình yêu này, lẽ nào không thể tôn trọng cảm xúc của
chị sao? Vì một người phụ nữ vừa mới quen không lâu, em lại mỉa mai sự hy sinh hai mươi năm nay của chị. Chiến
Lê Xuyên, em không có trái tim!”
Cảnh Thiên quay đầu lại muốn nhìn biểu cảm của Chiến Thư Du, nhưng không ngờ mắt lại bị những vật thể dạng
hạt màu đen kéo dài từ xe lăn chặn lại. Vẫn muốn nhìn nữa, cả người đã bị xoay đến chỗ Chiến Lê Xuyên một cách
mạnh mẽ, đối diện với khuôn mặt trời hận người sản của anh.
Cảnh Thiên đưa tay ra xoa đầu, cảm thấy đầu mình hơi choáng váng một cách khó hiểu.
Một giọng nói trầm thấp và dễ nghe truyền tới từ lồng ngực của người đàn ông.
“Tôi có. Nhưng trái tim tôi không dành cho chị, mà là cho Thiên Thiên.”
Đối với mình là kẹo, đối với người là thạch tín,
Cảnh Thiên đặt tai lên ngực người kia. Cô muốn lắng nghe thật kỹ giọng nói giống như nốt nhạc nhảy ra khỏi lồng
ngực khi anh nói.
Người Chiến Lê Xuyên cứng đờ, càng che chắn phía trước kỹ hơn.
Nhìn từ góc độ của Chiến Vũ Hằng và Chiến Thư Du, chỉ có thể thấy Cảnh Thiên đã hoàn toàn cuộn mình trong
lòng Chiến Lê Xuyên và bị anh che chắn lại, không biết người phụ nữ này đang làm gì.


Chiến Lê Xuyên nói tiếp: “Chị hy sinh cho tôi là chị tình nguyện, tôi đã âm thầm nhắc nhở chị rất nhiều lần nhưng
chị vẫn luôn đắm chìm trong thế giới của chính mình, không thể dứt ra được. Tôi không có tư cách để yêu cầu chị
không được thích tôi, nhưng tôi cũng có quyền từ chối chị. Còn nữa, Thiên Thiên là vợ tôi, trước đây tôi đã nói rằng
không ai được phép làm tổn thương cô ấy hoặc không tôn trọng cô ấy. Nhưng chị, không chỉ tung tin đồn bên
ngoài mà lại còn hợp tác với người khác dùng cách vu oan giá họa để vấy bẩn Thiên Thiên. Chị cho rằng tôi nên xử
lý chuyện này như thế nào?”


“Chị dùng cách vu oan giá họa để vấn bần cô ta khi nào? Em đừng nói lung tung!”
“Vậy anh chi tìm Cảnh Thiên nói chuyện thôi, sao em lại tới bắt gian thế?” Chiến Vũ Hằng hỏi.
“Chính chị là người đã nói với tôi và ông nội rằng Cảnh Thiên và anh cả làm những chuyện đáng xấu hồ ở nhà. Nhưng chúng tôi tới
đã nhìn thấy gì? Nếu không phải chị đã thông đồng với người ta trước thì làm sao có thể biết trước Thiên Thiên sẽ làm gì đó?” Chiến
Lê Xuyên bố sung.
Sắc mặt Chiến Thư Du vẫn như cũ, thậm chí còn tức giận: “Làm sao chị biết được? Chị đột nhiên nhận được điện thoại của Võ
Nghịch, nói rằng Chiến Vũ Hằng đã để mắt đến Cảnh Thiên rất lâu rồi, hôm nay muốn cưỡng ép Cảnh Thiê..”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.