Tần Dịch vẫn tỏ vẻ buồn bã, tổn thương, đau lòng.
“Chị Thanh, tôi biết có lẽ chị có lại lịch không tầm thường, nhưng 3đây là chuyện giữa tôi và Thiên Thiên, cho dù
chỉ là người trong fanclub của cô ấy thì xin chị hãy cho chúng tôi một chút kh1ông gian và tôn trọng tối thiểu được
không?”
“Ô, bây giờ lại biết xin người ta tôn trọng rồi à? Thế thì cậu đã tôn t9rọng Thiên Thiên khi cậu nên tôn trọng con bé
chưa? Chàng trai trẻ, làm người đừng có tiêu chuẩn kép như thế, đừng lúc nào c3ũng coi người khác như đồ ngu.”
“Chị Thanh, chị phi lời với anh ta như vậy làm gì? Em với anh ta hoàn toàn không phả8i là người yêu. Anh ta có yêu
em hay không thì liên quan quái gì đến em đâu. Em không có lý do gì để phải vạch rõ ranh giới với tất cả mọi
người, hứng chịu anh ta giở trò với em sau lưng chỉ vì anh ta yêu em được. Cái kiểu logic kỳ cục này của anh ta, chị
đừng để bị anh ta kéo vào. Anh ta là đồ trà xanh, giỏi lấy lòng thương hại của người khác lắm.”
Cảnh Thiên tuôn một tràng, nhắc nhở tất cả mọi người có mặt.
Đúng rồi, anh yêu Cảnh Thiên hay không thì liên quan gì đến Cảnh Thiên đầu? Cho dù là người yêu, chỉ vì người
khác tặng quà cho người yêu anh mà anh đi bôi nhọ người ta? Đây hoàn toàn không phải chuyện mà một người bạn
trai có thể làm ra được!
Tần Dịch nhìn Cảnh Thiên một cách không thể tin nổi: “Thiên Thiên, sao em lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572601/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.