Chương trước
Chương sau
“Bọn họ bảo hồi trước cháu từng dùng tài khoản chính để bình luận về một bài đăng, bây giờ ông là chủ tịch cũng
đích thân trả lời,3 bọn họ nói chắc chắn con bé có quan hệ không tầm thường với nhà họ Chiến mình. Còn có người
đoán… ông là đại gia bao nuôi Thiê1n Thiên.” Sắc mặt tái đi vì tức giận.
Chiến LệXuyên nhìn sang ông cụ: “Cháu còn chưa giận thì ông giận gì chứ? Với cả9 ông đúng là đại gia nuôi cô ấy
mà, đằng nào thì cô ấy cũng là cô vợ mà ông bỏ một trăm triệu ra mua về cho cháu đấy thôi.”
Ông cụ thấy cháu mình vẫn vui vẻ bèn lẩm bẩm: “Thì ông sợ cháu không vui mà.”
Chiến Lệ Xuyên không nhịn được mà bật 8cười: “Chẳng lẽ ông lại sợ ông cắm sừng cháu hay sao?”
Ông cụ cứng mặt. Thằng ranh này! Giọng điệu với biểu cảm kiểu gì thế kia? Coi thường ông à???
“Hứ, cũng chỉ vì ông già rồi thôi nhé, nếu ông còn trẻ…”
“Thì Thiên Thiên cũng chỉ có thể là của cháu thôi.”
“Ha ha ha ha ha…”
Ông cụ phá lên cười vì sự tự tin và chắc chắn của Chiến LệXuyên, ông nói toạc: “Thằng ranh này! Sao hồi trước ông
không nhận ra cháu lại là đồ sợ vợ thế nhỉ? Chính cháu không dám nói rõ quan hệ giữa cháu và Thiên Thiên lại còn
lợi dụng ông! Như vậy thì Thiên Thiên cũng đành bó tay, để làm rõ việc đại gia của con bé không phải ông, ắt hẳn
nó sẽ thừa nhận thân phận của cháu. Nếu nó không giận thì cháu thằng. Nếu nó giận thì việc này là do ông làm,
không liên quan gì đến cháu cả!”
Chiến Lệ Xuyên mím môi: “Ông nội, vất vả cho ông rồi.”
Ông cụ bực bội nhìn thẳng cháu, cuối cùng không nhịn được mà mắng một câu…
“Được lắm!”
Đương nhiên là Tần Dịch có theo dõi Weibo của Cảnh Thiên. Anh ta không tài nào ngờ được rằng Cảnh Thiên lại
dứt khoát với mình như thế.
Trước có Vân Tiêu theo đuổi, sau có tên liệt Chiến LệXuyên làm chỗ dựa, anh ta chẳng còn chút thu hút nào đối với
Cảnh Thiên nữa. Thế nên cô gái này đã nhẫn tâm mặc kệ tình cảm người yêu một năm rưỡi,
đuổi tận giết tuyệt anh ta.
Người trong đoàn làm phim có biết Lưu Cương. Lưu Cương là quản lý của Tần Dịch, vậy thì người trước đây tung
tin về Vân Tiêu và Cảnh Thiên, khiến Cảnh Thiên bị người ta công kích suốt bao ngày nay chính là Tần Dịch.


Tần Dịch cảm nhận ánh mắt của các công nhân viên trong đoàn làm phim hướng về phía mình thì cả người nhấp
nhổm.
“Có người ấy mà, nhìn một cái là biết tâm địa bất chính. Lúc nào cũng tưởng mình là người thông minh nhất vũ
trụ, có thể tính toán tất cả mọi người, kết quả chỉ là thằng hề trong mắt người khác mà thôi.”
Nữ sĩ Tạ Thanh Nghiên hôm trước còn làm quý bà siêu cấp trong biệt thự, sáng hôm nay đã bỏ chồng ở nhà, chạy
đến hội họp với con trai ở đoàn làm phim.
Lũ ti tiện thì phải xử lý, trà xanh cũng phải xử lý.
Thực sự không biết vì sao bên cạnh bé con nhà mình lại có nhiều kẻ khiến người ta ghét như thế?


Tần Dịch nhìn Tạ Thanh Nghiên, trong ánh mắt tràn đầy sự nham hiểm.
“Được rồi được rồi, máy quay chuẩn bị xong rồi, cảnh của Tần Dịch và Maggie lên đầu đi.”
Đạo diễn Phan là người đã bận rộn thì không quan tâm quá nhiều đến những việc vớ vần trong giới giải trí nữa. Ông vội vàng đi ra,
cầm loa quát về phía Tần Dịch và Hình Mỹ Kỳ.
Hình Mỹ Kỳ đứng dậy, sắc mặt vô cùng khó coi. Tần Dịch xảy ra chuyện như vậy mà còn bảo cô ta diễn cùng anh ta, vậy chẳng phải
sẽ làm mất độ nổi tiếng của cô ta sao? Hình Mỹ Kỳ đang định nói với đạo diễn thì Vân Tiêu đã lên tiếng trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.