“Không cần để ý đến đâu.” Cảnh Thiên đã coi vợ chồng nhà họ Cảnh như người vô hình.
“Anh cứ nghe đi.” Chiến Lệ Xuyên nhìn Cả3nh Thiên nói: “Bình thường họ sẽ không gọi điện cho Trạch Ngôn đầu,
ngộ nhỡ thực sự có chuyện gì thì sao?” Trạch Ngôn nhấc máy, đầu d1ây bên kia bắt đầu nói liên hồi.
Trạch Ngôn lắng nghe hồi lâu, không nhịn được hỏi: “Chờ một lát, ông Cảnh, ý của ông là cho 9rằng ông chủ của
tôi sai người đốt nhà ông à?”
“Vậy tôi có thể rất có trách nhiệm mà nói với ông rằng, nếu ông chủ thật sự mu3ốn xử lý ông, ngày mai công ty của
ông có thể lập tức tuyên bố phá sản.”
“Đúng vậy, không phải là ông chủ của chúng tôi. Về p8hần cậu Kiệt thì tôi không rõ.”
“Mợ chủ ở cùng với cậu chủ, cô ấy cũng không rõ… Được, cứ như vậy nhé.”
“Ông Cảnh nói là hôm nay nhà của họ đã bị đốt rồi, họ cho rằng có thể là do họ khiến cậu chủ không hài lòng. Tôi
nói với ông ta cậu không làm chuyện này, chắc là ông ta tin rồi. Ngoài ra, cậu Kiệt đã bỏ nhà ra đi từ trưa, bây giờ
đã tối rồi mà còn chưa về nhà. Họ cho rằng cậu Kiệt đã bị mợ chủ giấu đi, tôi đã chứng minh cho mợ rồi.”
“Đúng là Cảnh Kiệt đã bị tôi giấu đi rồi.”
Trạch Ngôn: …
“Thằng bé không muốn về nhà, tôi đã cho nó một ít tiền, bảo nó ở bên ngoài, làm chuyện mà nó muốn làm.”
“Cô làm rất đúng.”
Chiến Lệ Xuyên và Đế Vân Hi đồng thanh.
Nghi hoặc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572580/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.