Không phải Chiến Lệ Xuyên bị bại liệt à?
Đã bị liệt rồi, sao hình dạng lại như vậy chứ?
Lẽ nào…
Bùi Uyển Linh cú3i đầu, lại liếc nhìn bộ phận đó của Chiến LệXuyên lần nữa, sau khi xác nhận đúng là mình không
nhìn lầm, cô ta mới che giấu sự bàng hoàn1g trong lòng, cùng Đỗ Ngôn Tranh rời đi.
Trong phòng khách chỉ còn lại một vị khách duy nhất là Đế Vân Hi.
Đỗ Ngôn Tranh vừ9a đi, Cảnh Thiên cũng không còn dính lấy Chiến Lệ Xuyên nữa, cô ngồi xuống đối diện với Để
Vân Hi, dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời. Dù sao t3hì cũng là người anh cả còn chưa nhận nhau mà đã cho cô lì xì sáu
nghìn đô la Mỹ, Cảnh Thiên cảm thấy nếu mình ngoan hơn, không chừng sẽ có8 nhiều lì xì hơn.
Cảnh Thiên còn tưởng rằng Chiến Lệ Xuyên lại bật chế độ phản pháo, nhưng kết quả là…
“Anh Đế, hôm nay anh đến là vì…”
“Nghe nói ông cụ nhập viện nên tôi đến thăm.” Chiến Lệ Xuyên gật đầu, xe lăn đã bắt đầu di chuyển: “Mời anh Để
đi theo tôi.”
Đế Vân Hi: …
Thấy mọi người sắp đi vào, thông qua camera an ninh, ông cụ Chiến xem kịch vui nhanh chóng tắt màn hình đi,
ngồi ngay ngắn lại, uống nước chảy dâu đưa cho mình.
“Ông nội, anh Đế đến thăm ông này.”
Ông cụ nhanh chóng cười ha hả chào Để Vân Hi.
Ông cụ cũng đã nhìn ra mối quan hệ giữa Đế Vân Hi và Cảnh Thiên không bình thường, nhưng… tình cảm của anh
ta và Đỗ Ngôn Tranh dành cho Cảnh Thiên dường như không giống nhau. Cụ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572577/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.