Khương Vũ Hi nghe Chiến Thư Du nói vậy, cảm thấy cuối cùng cái vụ cô ta là khách của nhà họ Chiến cũng trôi
qua rồi.
Phải, cô 3ta là cháu gái nuôi của ông cụ, là chủ của nhà họ Chiến.
“Chị nói ai là con chó con mèo?”
Cửa kính tự động mở ra từ b1ên trong, Chiến Lệ Xuyên ngồi thẳng lưng trên xe lăn.
Chiến Thư Du nhìn ánh mắt áp lực của Chiến Lệ Xuyên, thầm hối hận vì 9những lời mình vừa nói quá mức vênh
váo, cô ta vội vàng dịu giọng lại rồi hỏi: “A Xuyên, chú thấy đỡ hơn chưa? Hôm qua sắc mặt chú kh3ó coi lắm, chị
sợ chết đi được.”(3)
Thấy sắc mặt Chiến Lệ Xuyên tốt hơn hôm qua rất nhiều, Chiến Thư Du cảm thấy yên tâm hơn8.
Nhưng Chiến Lệ Xuyên không hề để ý đến cô ta, anh đưa mắt nhìn đám người đang muốn gây chuyện rồi nhẹ
nhàng lên tiếng: “Vụ tai nạn của ông nội là có người gây ra.”
“Sao cơ?”
Đa số người nhà họ Chiển đều tỏ ra kinh ngạc.
“Thế nên trước khi ông nội xuất viện, bất kỳ ai cũng không được vào thăm.”
“Dựa vào cái gì?” Chiến Vũ Hằng bất bình đầu tiên. “Chủ là cháu của ông nội, anh cũng vậy. Trông nom ông nội
vào thời điểm này là quyền và nghĩa vụ của anh chị, chủ có tư cách gì mà không cho phép mọi người vào thăm?” 10
“A Xuyên đã nói là có người gây ra vụ tai nạn của ông nội, nếu anh thực sự có lòng thì chờ ông nội khỏe lại rồi đến
thăm nom ông là được rồi, có gì mà dựa vào cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572537/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.