Chương trước
Chương sau
Bên này, Hồng Lục đang đích thân tháp tùng Để Vân Hi làm kiểm tra thì đột nhiên nhận được điện thoại của Cảnh
Thiên, cô ta giao Để Vân Hi cho ph3ó viện trưởng phụ trách hằng ngày, sau đó thông qua đường hầm bí mật rời đi
từ một hướng khác dưới sự bảo vệ của vài lính đánh thuế quốc tế, nh1anh chóng đi về phía bệnh viện Xuyên Đầu
nhà họ Chiến đang ở.
Thỉnh lực của Để Vân Hi vượt qua người thường nên mặc dù Hồng Lục tránh m9ặt anh ta khi trả lời điện thoại, anh
ta vẫn mơ hồ nghe thấy từ như tai nạn xe hơi và ông cụ Chiến.
Vì vậy, sau khi Hồng Lục rời đi, Đế3 Vân Hi cũng không lấy máu nữa, đến thắng phòng bệnh của Chiến Lệ Xuyên.
Lúc này mới được bảo rằng Cảnh Thiên và Chiến Lệ Xuyên vừa mới rời đi 8rồi.
Cảnh Thiên và Chiến Lệ Xuyên lên xe, khi họ sắp đi đến đầu ngõ thì bị một nhóm người chặn đường.
Lái xe biết người đến là ai nên khi nhìn thấy người dẫn đầu, anh ta vô thức đạp phanh. Đối phương mặc một bộ
vest ôm sát đúng mực, bước lên trước sau khi nhìn thấy xe của Chiến Lệ Xuyên.
Người lái xe nói: “Anh Chu, cậu ba yêu cầu lập tức đến bệnh viện.”
Mười mấy người đi theo sau Vân Chu, tất cả những người này đều được anh ta tuyển chọn kỹ càng, là người Chiến
Lệ Xuyên gọi điện đến bảo vệ mình.
Tuy nhiên khi Cảnh Thiên nhìn thấy Vận Chu, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Bởi vì người mua chuộc sát thủ giết người trên Secret Web chính là anh ta.
Cô bảo người đưa những tên lính đánh thuê này đến nhà họ Chiến, vốn dĩ nghĩ rằng để cho ông cụ Chiến xử lý.
Sau khi xử lý xong mấy thứ nội bộ này, cô sẽ chữa khỏi cho Chiến Lệ Xuyên, coi như xung hỉ thành công rồi.
Kết quả thì… bà mẹ nó chứ!
Lúc này, ngoài tài xế ra, trên xe chỉ có cô và Chiến Lệ Xuyên.
Cảnh Thiên cảm thấy cái đuôi của mình sắp không giấu nổi rồi, phải làm sao đây?
“Không cần đến bệnh viện nữa.”
Giọng nói của Vân Chu vừa dứt, thuộc hạ của anh ta đã bật sáng xung điện lên bắn khiến cho lái xe ngất đi.
Không thể tùy tiện dùng súng ở nước Z nên họ mới phải tránh, nhập khẩu súng xung điện từ nước ngoài về.


Vân Chu nói với Cảnh Thiên trong xe: “Mợ chủ không cần lo lắng, súng là sản phẩm mới tôi nhập khẩu từ công ty
AO2, xung điện từ, lái xe không chết, đại khái một tiếng sau sẽ tự tỉnh lại thôi. Bây giờ mời mợ xuống xe, mợ cũng
là một người đáng thương, tôi không có ý làm hại mợ.”
Anh ta biết rất rõ Cảnh Thiên đến nhà họ Chiến như thế nào, lúc này, ngoại trừ Chiến Lệ Xuyên, anh ta chưa từng
nghĩ sẽ làm hại đến bất kỳ ai. “Cô xuống đi.” Sắc mặt Chiến Lệ Xuyên nhàn nhạt, không hề sợ hãi khi phải đối mặt
với cái chết.
Cảnh Thiên cũng không sợ hãi.
Xung điện tử?
Thật trùng hợp, trong túi quần cô cũng có một chiếc, cũng là nhập khẩu từ AO2.
AO2 là một công ty lừa đảo.
Ban đầu khi bán súng điện từ nói là sẽ không dễ dàng bán cho người khác, để khách hàng cảm nhận cảm giác sang
chảnh có một không hai.
Mẹ nó!
Bị lừa rồi. Không bán xe cho cô thì thôi đi, còn toàn chế tạo ra mấy thứ sản phẩm công nghệ đi đầu để dụ dỗ người
ta.
Còn lừa người khác!
Đúng là không có công ty nào cặn bã hơn họ.
Đối mặt với sự đe dọa tính mạng của Vân Chu, Cảnh Thiên lại thầm phàn nàn cái công ty AO2 chó má này một
nghìn lần.
Nhìn thấy Cảnh Thiên phớt lờ mình, Chiến Lệ Xuyên lo cô sợ hãi, lại nhẹ giọng nói: “Thiên Thiên, cô xuống xe trước
đi, một lát nữa lại lên.”


“Tôi không đi.”


Ngắn ngọn và súc tích.


Chiến Lệ Xuyên nhìn Cảnh Thiên chăm chăm.


Anh vẫn luôn cảm thấy cô vợ bé nhỏ này không quan tâm để ý đến mình, nhưng lúc này khi nhìn thấy sự phẫn nộ và kiên trì trong mắt cô, Chiến Lệ Xuyên lại cảm thấy tim mình chưa từng mềm mại như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.