“Ừ” Chiến Lệ Xuyên trả lời.
Xác nhận rằng thuốc giảm đau đã phát huy tác dụng, Cảnh Thiên lại rút một cây kim bạc cắm v3ào lưng Chiến Lệ
Xuyên, tiếp tục khai thông các dây thần kinh tử đốt cột sống thứ hai.
Lần này Cảnh Thiên có thể cảm nhậ1n rõ ràng vị trí vừa nãy đã được khai thông rồi, một luồng khí gần như thông
đến cột sống thắt lưng. Sau đó cô đổi hướng khác và9 tiếp tục thông. Chỉ cần mở ra một khe hở, hơi nước mang
theo linh tuyền đi xuống dưới rất dễ dàng.
Lần này Chiến Lệ Xuy3ên cảm thấy đỡ hơn rất nhiều.
Tuy rằng vẫn còn đau, nhưng cảm giác đau đớn này không phải là loại khó có thể chịu đựng n8ổi.
Có điều để hoàn toàn khai thông, mũi kim đó không ngừng đâm vào chỗ đau nhất của anh. Chỗ nào đau thì đầm
chỗ đó. Mồ hôi dày đặc chảy dài trên trán, Chiến Lệ Xuyên nắm chặt hai tay, cẩn thận cảm nhận cơn đau đó, nhưng
sự kích động và vui mừng trong lòng lại không thể nói nên lời.
Cơn đau này kích thích đến đầu tức là nơi đó của anh đã phục hồi cảm giác.
“Lau mồ hôi cho anh ấy.”
Cảnh Thiên vừa nghiêm túc cắm kim, vừa bảo y tá không biết phải làm gì đang đứng bên cạnh.
Đây là lần đầu tiên y tả trải qua chuyện bệnh nhân không thể gây mê khi phẫu thuật, lúc này nghe thấy lời dặn dò
không vui của Cảnh Thiên thì nhanh chóng cầm gạc đi đến trước mặt Chiến Lệ Xuyên, quả nhiên nhìn thấy trán
anh đã đầm mồ hôi, ngay cả gân xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572495/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.