Chương trước
Chương sau
Hình Mỹ Kỳ bị lạnh nhạt, sắc mặt liền trắng bệch, bởi vì cô ta phát hiện từ sau khi cô ta ám chỉ Cảnh Thiên trên
mạng, cho tới tận bây giờ đã hơn mộ3t ngày trôi qua rồi, cho dù cô ta giúp Cảnh Thiên âm chỉ lại Cảnh Lạc, nhưng
Vân Tiêu vẫn không thèm để ý đến cô ta.


Nhận ra điều này, sắc 1mặt Hình Mỹ Kỳ từ xanh biển thành trắng bệch.


Sau khi gia nhập đoàn phim, Quan Vũ Thần bay tới với luồng tiền khí tự mang.


Cô ta bu9ồn cười liếc nhìn chị Thanh, sau đó lại nhìn Cảnh Thiên và hỏi: “Thiên Thiên, đây có phải là mẹ chị
không?”


Khóe miệng Cảnh Thiên giật giật3.


Cái tên này!


Cảm giác như lấy một người chồng không ra gì vậy!


Ước chừng cô ta đã tìm hiểu rõ ràng tám đời tổ tông nhà ng8ười ta rồi, bây giờ nhìn một người phụ nữ xa lạ lại hỏi
có phải là mẹ đẻ của cô không.


Trên thực tế, Quan Vũ Thần chỉ nói như vậy thôi.


Dù sao thì Cảnh Thiên cũng là boss Saka nhà cô ta, thật ra ai là mẹ cô cũng không quan trọng. Cô ta chỉ muốn trêu
đại ca thôi.


Bởi vì cô ta phát hiện sau khi sống lại, tính cách của đại ca thú vị hơn trước đây nhiều.


Tuy nhiên chị Thanh nghe thấy vậy lại cảm thấy cô nhóc này đúng là nhân tài mới xuất hiện, tài năng vô song,
thông minh hơn người, nhìn xa trông rộng.


Bà kích động nắm lấy tay Quan Vũ Thần, nói: “Ôi, đúng là một cô gái biết ăn nói. Sao nào, cô cũng thấy tôi và Thiên
Thiên rất giống nhau đúng không?” Khóe miệng Quan Vũ Thần giật giật, nhìn khuôn mặt trống đánh xuôi, kèn thổi
ngược của hai người, không nhịn được mà phun ra.


Tuy nhiên, lại sợ làm tổn thương trái tim thủy tinh của bà thím này, cô ta chỉ có thể cười ha ha, nói: “Khí chất giống!
Khí chất giống!”


Hai mắt chị Thanh càng sáng hơn.


Bà đã ngụy trang trở nên xấu xí như vậy rồi, nếu đối phương còn nói là bà giống thì không phải đang nói bé con
dịu dàng lương thiện xinh đẹp tuyệt trần không hiểu sự đời này xấu xí sao?


Vậy thì chắc chắn là bà sẽ không vui.


Nhưng khí chất là mang theo từ khi sinh ra.


Cho dù bé con nhà bà từ nhỏ đã không sống cùng với họ, nhưng khí chất từ trong ra ngoài lại không thể lừa được.


“Ha ha ha ha, chứ còn gì nữa? Khí chất giống! Khí chất của chúng ta giống nhau mà! Chao ôi, bạn nhỏ này biết cách
nói chuyện quá!”


Nói xong, chị Thanh vội vàng sờ soạng người mình, lấy ra một chiếc vòng tay từ trong túi quần rộng thùng thình
không phù hợp với mình, đeo ngay vào tay Quan Vũ Thần.


“Trước khi ra ngoài chị không mang theo thứ gì đáng tiền, cái này là khi chồng chị khai thác khoáng sản đào được
một viên đá ngọc, rồi làm thành một cái vòng tay. Cũng không phải là thứ gì tốt cả, cô là bạn của Thiên Thiên thì
cũng là bạn của chị. Sau này quan tâm nhiều hơn đến Thiên Thiên nhà chị nhé!”


Cảnh Thiên bận rộn một hồi mà vẫn chưa lấy được thứ gì từ trong tay chị gái ăn vạ này, Quan Vũ Thần chỉ nói mấy
câu thôi mà đã nhận được một chiếc vòng ngọc Phỉ thúy Đế vương lục?


Trước đó còn nhận được khối tài sản thừa kế trị giá hơn tám mươi tỷ của cô nữa.


Gần đây đường tài vận của người phụ nữ này tốt đến nghịch thiên!


Đào mỏ có được, chỉ là ngọc?


Nhưng với tư cách là người có vô số mạch khoáng độc lập, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết thế này nhất định phải là Đế vương lục ok?


Có chi năm mươi triệu cũng không mua nổi một chiếc vòng như vậy. Xét cho cùng, Quan Vũ Thần cũng là Thần trong thuộc hạ “Tịnh, Mặc, Thương, Thần” của Saka có thứ gì trên thế giới mà cô ta chưa từng thấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.