Chương trước
Chương sau
“Có thể yêu thương Cảnh Thiên bằng một khoản tiền lớn như vậy, chắc chắn không phải đời cháu của nhà họ
Chiến. Nhưng con trai của cụ3 chủ tịch đã mất sớm, thế nên chắc chắn đại gia của Cảnh Thiên là một trong hai
người Chiến Quân Khải hoặc Chiến Quân Hàng. Tôi nói1 đúng không?”


Cảnh Lạc lại lộ ảnh mắt khiếp sợ lần nữa, cô ta lắc đầu: “Chị Aggie, em thực sự không biết. Em không biết gì 9hết.”


Hình Mỹ Kỳ vỗ vai cô ta rồi bỏ đi một cách kiêu ngạo như một chú chim công.


Cô ta đã nắm chắc chuyện này rồi,3 phần còn lại chính là làm rõ rốt cuộc đại gia chống lưng cho Cảnh Thiên là ai
trong hai người đó.


Kiểu nữ nghệ sĩ trẻ trun8g xinh đẹp nhưng không biết nỗ lực phấn đấu, chỉ biết bám hơi đại gia để đóng phim như
Cảnh Thiên, cô ta khinh bỉ từ tận đáy lòng.


Bởi vì gia cảnh của cô ta cũng có thể coi là giàu có rồi, tuy không sánh được với đại gia đình cấp nhưng cũng là nhà
có tiên có thế, nhưng cô ta vẫn đi từng bước một, tiến lên trong giới giải trí bằng thực lực của chính mình.


Sau khi vào phòng duyệt kịch bản, đạo diễn Phan Duy giới thiệu các phó đạo diễn với cả đoàn, trước khi bắt đầu
duyệt cũng chính thức giới thiệu từng nhân vật với mọi người, lúc này Cảnh Thiên mới hiểu rõ mối quan hệ nhân
vật.


Nam chính của bộ phim này là Vân Tiêu, nữ chính là Cảnh Thiên, nam phụ là Tần Dịch, nữ phụ là Hình Mỹ Kỳ.


Còn mợ chủ tương lai của nhà họ Lục, Dương Duyệt là nữ thư phụ, Cảnh Lạc là nữ phụ thứ ba, còn La Gia Ni bị cô
vật ngã là kiểu bốn năm sáu gì đó.


“Ngoài ra giới thiệu thêm cho mọi người hai người nữa. Họ là ca sĩ sẽ hát nhạc phim cho bộ phim lần này của
chúng ta.”


Dứt lời, đôi nam nữ trẻ tuổi ngồi ở một góc không bắt mắt đứng dậy.


“Đây là hát chính của Une, tên cô ấy là Lạc Dao, còn đây là hát chính của nhóm Hoa Hướng Dương, tên là Tân
Dương. Hai người đều được thầy Ngô Lâm lựa chọn, tư chất rất tốt. Ba ngày duyệt kịch bản tới, họ cũng sẽ đến
tham gia cùng chúng ta, như vậy sẽ giúp họ thấu hiểu về nhân vật trong phim, khi hát sẽ có cảm xúc hơn.”


Nhưng sau khi đạo diễn Phan giới thiệu xong, ngoại trừ Cảnh Thiên vừa cười vừa vẫy tay với hai người họ như
một vị tiền bối, tất cả mọi người còn lại đều không hề chào hỏi gì với hai người mới này. Cảnh Lạc muốn chào,
nhưng cô ta thấy Dương Duyệt và La Gia Ni đều không hề lên tiếng, cô ta đành nở nụ cười rất nhẹ với đối phương,
nhẹ đến mức gần như không thể nhận ra nổi.


Une là một nhóm nhạc do Trung Bác xây dựng, Dương Hầm Ly kết thù với Cảnh Thiên trong buổi họp các nghệ sĩ
Trung Bác, sau đó được Mai Nhược Đan kéo sang làm nha hoàn trong bộ phim Tướng Môn Chi Hậu chính là đội
trưởng của Une.


Khác với cái mặt kiểu hot girl mạng của Dương Hâm Ly, Lạc Dao có khuôn mặt trái táo tròn xoe, khung xương mặt
rất nhỏ nhưng lại hơi mũm mĩm, khiến người ta chỉ muốn véo một cái.


Còn nam ca sĩ chính là Tân Dương, Cảnh Thiên nhận ra anh ta trông có phần giống Vân Tiêu.


“Anh chính là Tân Dương có ngoại hình ăn theo Ảnh đế Vân trên mạng à?”


Sau một lúc lạnh ngắt, Dương Duyệt đột ngột lên tiếng, cô ta hoàn toàn không hề dùng não khi nói chuyện với người mới không có xuất thân gì.


Trước đây Tân Dương bị tấn công trên mạng, nói anh ta muốn nổi tiếng nên cố tình đi phẫu thuật thẩm mỹ cho giống Ảnh đế Vân. Vì xuất thân từ idol nên Tân Dương cũng có một vài fan cứng, fan thấy idol chịu ấm ức nên cãi nhau với fan của Vân Tiêu, ầm ĩ trên mạng đến mức lên thẳng top ba hot seach.


Bây giờ hàng chính hãng và hàng giả mạo chạm mặt, tình cảnh vô cùng ngượng ngập.


Mà đa số người ở đều đứng về phía Vân Tiêu, vị trí cao nhưng vẫn vô cùng khiêm tốn, cho dù họ cũng nghĩ có khả năng chỉ là người giống người mà thôi, nhưng họ cũng không phản bác lại lời Dương Duyệt, không muốn đắc tội với Ảnh đế Vân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.