Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Bây giờ tôi không cản trở an sinh xã hội nữa rồi phải không? Các người gọi Cảnh Kiệt ra đây, tôi là mẹ nó, tôi muốn
gặp nó”
M1ột cảnh sát phụ trách thẩm vấn đi vào, đặt một xấp giấy lên bàn trước mặt Trình Thục Ngọc rồi ngồi xuống:
“Trước khi gặp con trai bà0, chúng ta nói về những tội danh bà đã phạm phải đã”.
Đối mặt với viên cảnh sát không hề thân thiện, Trình Thục Ngọc thấy lo1. Bà ta đang định đứng dậy thì phát hiện
cánh sát ban nãy đã làm gì đó với cái bàn trước mặt bà ta, bây giờ tay bà ta bị kẹt chặt bê2n trong không thể rút ra
được.
Trình Thục Ngọc cố gắng vùng ra những vùng vẫy đến đau cả tay mà vẫn không làm gì được.
<6br>Bây giờ bà ta mới nhận ra rằng cảnh sát đã công bà ta vào đây rồi.
“Các người cùng tôi lại làm gì? Tôi không phải phạm nh9ân! Thả tôi ra!”
Cảnh sát thẩm vấn hờ hững liếc nhìn bà ta rồi nói: “Bà có phải phạm nhân hay không không phải việc bà có thể
quyết định, sự thật sẽ quyết định việc đó”
“Ha ha ha ha… Và mặt rồi”
“Thím này mù luật phải không?”
“Cho dù tôi nằm trên phố thì cùng lắm cũng chỉ phê bình một lúc, có ảnh hưởng đến an sinh xã hội đi nữa thì tôi
cũng chỉ muốn gặp con trai tôi thôi mà? Đừng tưởng tôi không biết vì sao các người bắt tôi, vì các người muốn giúp
Cảnh Thiên. Các người cùng một giuộc!”
Cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/3321745/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.