🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Thế nên khả năng duy nhất chính là nhà họ Bạch nghe lời nhà họ Chiến.
Như vậy thì tất cả mọi thứ đều thông suốt.
Nhà họ Bạch dựa dẫm vào nhà họ Chiến, Cảnh Thiên muốn trả thù, đã cho Bạch Đồ tiếp cận Cảnh Lạc.
Thế nên Bạc0h Đồ mới đưa ông ta đến đây mà không hề bàn bạc gì trước.
Ông ta từng nghĩ, chưa biết chừng kết cục của ông ta lại1 tốt, có lẽ người thê thảm nhất chính là Cảnh Lạc.
Cô ta bị gả thẳng cho Bạch Đồ, cô ta ở gần Bạch Đồ nhất.
Thế nên bây giờ khi gặp Trình Thục Ngọc, mắt ông ta mới sáng lên. Cho dù bà ta đến cùng Cảnh Lạc, ông ta cũng
sẽ không n6ghĩ rằng hai mẹ con này đến đây để cứu ông ta ra, nhưng bây giờ chỉ có Trình Thục Ngọc, không có
Cảnh Lạc…
“Cảnh9 Lạc… chết rồi à?”
Ban đầu Trình Thục Ngọc còn nhìn Cảnh Học An đầy áy náy, nhưng sau khi nghe ông ta nói vậy, bà ta đột ngột mở
to mắt.
“Ông… sao ông biết được?” Trình Thục Ngọc suy sụp.
Quả nhiên.
Một ý cười giễu cợt lạnh lùng lướt qua mắt Cảnh Học An.
Cảnh Lạc từng là đứa con gái mà ông ta yêu thương nhất, vì Cảnh Lạc mà ông ta đã làm rất nhiều chuyện vô liêm sỉ
với cô con gái nuôi Cảnh Thiên.
Nhưng Cảnh Lạc đã đền đáp ông ta như thế nào?
Ông ta chăm chút cô ta trong lòng bàn tay, để lại bãi chiến trường cho con trai, trao mảnh đất giá trị nhất cho cô ta,
nhưng cô ta lại liên thủ với mẹ và chồng bà ta để đưa ông ta đến cái nơi ăn thịt người không nhà xương này.
Thế nên…
Chết hay lắm!
“Khi Bạch Đồ không bàn bạc với các người mà đưa tôi đến đây, tôi đã đoán được kết cục của nó rồi. Nếu Bạch Đồ
thực sự yêu nó thì sẽ đưa bố nó đến nơi như thế này chắc? Bạch Đồ hoàn toàn không tôn trọng Cảnh Lạc, thằng đó
chỉ đang chà đạp nó thôi. Nhưng các người chỉ mong gả nó vào nhà giàu như phát điên, hoàn toàn không nhận ra”
Cảnh Học An bị liệt nửa người vì đột quỵ, nói năng cũng không rõ ràng, chỉ một đoạn ngắn mà ông ta phải tốn rất
nhiều thời gian.
Trợ lý của Đế An Nhiên đứng cạnh bực mình giục giã: “Mau lên, đừng lãng phí thời gian.”
Cánh học An còn tưởng người giục Trình Thục Ngọc là nhân viên làm việc ở đây, bởi vì cô ta đang đeo mặt nạ phòng độc.
Tuy trong lòng ông ta đã không còn mong nhớ gì đối với Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc, thậm chí ông ta còn nghĩ
Cảnh Lạc chết là đáng đời. Nhưng bây giờ ông ta đang bị liệt, trong khoảng thời gian nằm ở đây, có thể nói ông ta đã chịu đủ hành hạ, đừng nói đến chuyện hồi phục, bây giờ nửa người còn lại của ông ta cũng chẳng còn cảm giác
gì nữa.


“Bà đưa tôi ra ngoài đi.Bây giờ Cảnh Lạc chết rồi,giấc mơ giàu sang của các người cũng vỡ nát rồi.Cũng may là tuy con trai chúng
ta không học giỏi nhưng lại có hiểu.Với quan hệ giữa nó và Cảnh Thiên,công ty sẽ không sụp đổ đầu.Có điều Cành Thiên ghét bà,
thế nên bà phải đưa tôi đi,tôi mới có thể đề xuất kế hoạch cho bà làm thế nào để ổn định công ty,sau này là quản lý công ty đi.”
Nghe Cảnh Học An nói vậy,Trình Thục Ngọc lại không phản bác gì cả.


Bà ta lấy tờ ủy quyền trong túi ra rồi nói:“Học An,tôi biết tới có lỗi với ông.Thấy ông thế này,tôi cũng buồn lắm.Ông nói đúng,
Bạch Đồ không hề yêu Tiểu Lạc,Bạch Đồ lấy nó là để hành hạ nó.Nhưng Bạch Đồ không phải người của Chiến Lê Xuyên mà là
người của nhà họ Đế,nhà họ Đế giàu nhất châu Đế”
Thấy Cảnh Học An ngơ ngác,Trình Thục Ngọc nói:“Tôi vẫn luôn không nói với ông,hai mươi năm trước,tôi và chồng cũ có sinh
được một đứa con gái.Con gái của chúng tôi ra đời,ông ấy đã trao nó với Cảnh Thiên,thực ra Cảnh Thiên chính là thiên kim thực sự
của nhà họ Đế”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.