Từ lúc con Thiên Lân Xà gục xuống cũng đã một canh giờ qua đi, bản thể nó hệ mộc nên tốc độ lại khôi phục rất nhanh, hỏa thuộc tính có thể khiến nó chịu sát thương lớn hơn nhưng Thiên Lân Xà cũng đã chọn nơi ẩm ướt sông núi để khắc phục đi điểm yếu… Dù thương tích đầy đầu cũng là điểm yếu của nó, nhưng có vẻ chẳng bao lâu nữa nó lại tiếp tục vùng lên truy sát.
“Cát Phượng! Cắt tay như vậy mà cũng liền khôi phục rồi sao?”
Thiên Kiệt lại quay ra hỏi cũng thấy lạ.
“Đương nhiên! Đệ tử có huyết mạch Phượng hoàng bất tử thừa hưởng từ Phụ vương, không bị cắn chết thì thương đến đâu cũng sẽ tự lành!”
“Thật là vậy sao?...”
Thiên Kiệt đưa Cát Phượng theo, bay liền đã cả ba bốn trăm dặm vẫn liền không thấy điểm cuối của Diệp Lục Cốc Vực. Song, cũng đã thử bay lên cũng không thể được…Tầng mây Đại Hoang Vực lại quỷ dị vô cùng càng bay ngược lên lực áp lại càng lớn, dường như là một nơi dễ vào nhưng lại khó ra.
“Sư Phụ! Cột núi đá lớn đó có một cái động!”
“ừm…Vậy chúng ta vào đó trước đã!”
Thiên Kiệt bản thể tàn tã nhưng dù sao cũng đã luyện công pháp cường thân lì đòn, chỉ cần không một kích đánh chết thì khó mà lưu được hắn lại.
“Miễn cưỡng thi triển toàn bộ công pháp huyễn hóa chân thân, ta có thể cùng Thiên Lân Xà đối đầu vung một đao chém xuống, nhưng nếu nó không chết thì mình chắn chắn sẽ là người chết!...Con rắn chết tiệt lại dai như đỉa!”
Hắn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689218/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.