So với lần trước bay thì lần này đi bộ lại mất quá nhiều thời gian nhưng cũng là an toàn hơn rất nhiều, Thiên Kiệt cùng Hồ muội đã đi rất xa chớp mắt cũng đã một tháng trôi đi. Lúc này đã đến một ngôi làng nhỏ, đành tiến vào ăn uống nghỉ ngơi… Có điều khi bước vào ngồi làng lại cảm giác người dân nơi đây như bị thứ gì đó đe dọa đều sợ hãi không dám bước ra tiếp khách.
“Lũ người xấu xa! Không được làm hại thôn ta! Nếu không ta sẽ đánh chết ngươi! Hức.. hứcc”
Từ đâu chạy đến một bé gái khoảng sáu tuổi không ngừng khóc lóc trách mắng, rồi lại có một người phụ nữ thoạt nhìn có vẻ chật vật liền chạy đến ôm đứa bé không ngừng cầu xin.
“Các người đây là làm sao vậy? Ta từ phía Thành Bắc đến, cũng sẽ không làm hãi các người đâu.”
Thiên Kiệt nhanh chóng nói trấn an, cô bé nghe thấy vậy lại chạy đến ôm chân Thiên Kiệt òa khóc…
“Ca ca này! Hãy cứu người trong thôn chúng ta. Hức..huhu…”
Thiên Kiệt thấy vậy cũng chỉ đành xoa đầu cô bé rồi quay ra người phụ nữ…
Cô ta cũng nhanh chóng thay đổi sắc mặt như thấy được ân nhân cứu mạng liền đưa Thiên Kiệt cùng Hồ muội vào thôn và kể hết sự việc.
Thiên Kiệt nghe xong liền tức giận mà đập xuống bàn một cái.
“Lại có đám người làm chuyện xấu như vậy?”
Tất cả người trong thôn đều là bị đám thổ phỉ cướp hết sách tiền bạc lương thực lại lấy đi cả những cô gái trẻ trong thôn… Loại truyện này vốn vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689192/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.