Lão già cầm trên tay con cá vàng lại nhìn lên trời cao phía thanh niên đang rơi xuống mà trợn mắt há hốc mồm.
Rồi lại nhắm mắt bấm tay bói toán, một lúc sau mở mắt ra sắc mặt cũng trở lên khó coi mà hô.
“Thế nào lại bói không ra, chẳng lẽ là chết rồi.”
[Rầm]
Thiên Kiệt rơi thẳng xuống cái hồ của Lão già, nước cũng bắn lên tung tóe.
Trên trời đạo thiên lôi xuyên qua ba tầng mây. Song, lại hợp lại như hóa thành hình rồng mà đánh thẳng xuống một cỗ sức mạnh khủng khiếp.
[Đoàng…]
Âm thanh chua sót như muốn xé nát cả bầu trời lại nổ ra.
Lão già thấy chuyện này cũng đứng hình, trong ánh mắt phản chiếu lại thiên lôi oanh kích vàng rọi.
Sau một hồi tia sét cũng dần dần ảm đạm đi mà tan biến, Thiếu niên kia lại nổi lên trên mặt nước gần bờ áo cháy tan nát, quần cũng cháy mất nửa.
Lúc này lão già lại đi đến định kiểm tra thử thì…
[ọc…ọc]
Thiên Kiệt hắn đặt một tay lên bờ mở mắt ra nhìn về phía lão già mà hô lớn lên.
“Ma… Có maa… Lão ma ngài đừng có ăn thịt ta huhu, ta là ma mới vừa đến địa ngục a. Lão ma ngài xin hãy tha cho ta một mạng nhỏ này….”
Thiên Kiệt hắn phóng thẳng lên bờ quỳ xuống trước lão già mà nói nhanh như chớp, người không ngừng run rẩy.
Lão già thấy vậy lại giật bắn người toát mồ hôi lạnh mà chỉ mặt Thiên Kiệt mà nói.
“Ngươi!!!.... Ngươi thế mà lại còn chưa chết.”
Thiên Kiệt hắn nghe xong lại thoáng chợt suy nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689175/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.