Chạy trốn thục mạng cả ngày khỏi đám thuộc hạ của Miêu Tiểu Thư, Thiên Kiệt hắn lại may mắn được một tên béo mặc Kim bào có vẻ của một vị công tử nhà giàu cứu giúp,trông thì có vẻ cũng tầm tuổi hắn a. Hai người cùng nhau đi vào một Tửu lâu rồi cùng vào bàn.
Người này mặt mũi trắng trẻo,trên mắt còn đeo cái kính nhỏ nhỏ nhưng đôi mắt lại thoáng nhìn lại có chút gì đó không ổn cho lắm.
“Vị huynh đài này hôm nay may mà có huynh, nếu không xem ra hôm nay cái mạng nhỏ này của Ta, e là đã tan nát ở Miêu Gia rồi haizz.”
Thiên Kiệt nói lời cảm tạ không quên thở dài.
“Híhí Người Huynh Đệ đạo hữu, nào nào đến đây chúng ta cũng thưởng chút rượu, không cần khách khí ta là Kim Hữu Phát từ Kim Long Hội”
Kim Hữu Phát nói với Thiên Kiệt đầy hảo ý.
“À còn ta là Trần Thiên Kiệt từ Việt Lạc Gia hôm nay cũng là cảm ơn Kim Thiếu Gia đây”
Nói xong hắn cũng cầm bát lên cạch với Kim Hữu Phát một cái rồi uống.
“Đạo hữu đệ đệ này, hôm nay chúng ta gặp nhau cũng là có duyên. Lại nói ngươi cũng liều cái mạng lắm a. Ngay cả Đại Tiểu Thư Miêu Gia cũng dám chọc vào... aizaaa nhìn cổ ngươi những năm cái cũng là mặn nồng a.”
Kim Hữu Phát vừa nói trong lòng lại mang đầy thán phục.
“Chuyện này...”
“Hắc Hắc....Được được ta hiểu, chuyện này khó nói đúng không,Ta cũng có mấy cái đây”
Kim Hữu Phát hắn nói xong lại kéo cái cổ áo khoe mấy vết tím bầm ra như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689171/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.