Ngày hôm sau, khi Giản Vi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong lòng Lâm Cẩn Ngôn, còn anh đang chống tay nhìn cô, trong mắt chính là ý cười tràn ngập.
Cả người anh che quầng sáng, khiến cho cơ ngực hiện lên rõ nét trước mặt cô. Giản Vi nhớ tới tối hôm qua, khi vận động, trên cơ ngực anh mồ hôi từng giọt từng giọt rơi xuống người cô, giống như dung nham hun nóng người cô.
Lúc đầu tiến vào có chút đau, anh vẫn luôn cố gắng khắc chế, hết sức ôn nhu,xong việc liền ôm cô vào trong phòng tắm tắm rửa, sau đó lại ôm cô ra đặt trên giường, ôm cô cùng chìm vào giấc ngủ.
Lâm Cẩn Ngôn thấp giọng hỏi cô:" Có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không?"
Giản Vi đỏ mặt lắc đầu.
Anh đêm qua chưa dùng hết sức lực, ngủ một giấc thật sâu, sáng hôm sau tỉnh lại bản thân không có bất cứ trở ngại nào.
Lâm Cẩn Ngôn thấy cô lắc đầu, hơi nhướng mày bật cười:" Vậy thì làm thêm lần nữa?"
Giản Vi bị dọa nhảy dựng, vội dùng sức lắc đầu nói:" Không cần! Em... em vẫn còn đau!"
Lâm Cẩn Ngôn dùng tay du ngoạn trên khắp người cô, cười khẽ nói:" Vừa lúc nãy còn nói là không đau mà phải không?"
Giản Vi trợn tròn mắt:" Em có nói sao?"
"Không thừa nhận?" Bàn tay nóng bỏng của anh dùng sức ở trên ngực cô, hơi hơi nhéo một chút. Giản Vi cả người nháy mắt căng thẳng, theo bản năng giữ lấy tay anh.
Lâm Cẩn Ngôn trong mắt ý cười càng sâu:"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-trong-tim-anh/2326772/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.