Giản Vi đại khái phần nào hiểu được chính cô đã tự đào hố chôn mình rồi.
Lâm Cẩn Ngôn nói là làm, 5 giờ sáng ngày hôm sau liền từ trong ổ chăn lôi cô dậy.
Giản Vi quả thực rất muốn khóc, thừa dịp Lâm Cẩn Ngôn đi rửa mặt đánh răng, cởi giày lặng lẽ giống như một con mèo mà chui vào trong chăn, trùm chăn thật kín.
Lâm Cẩn Ngôn rửa mặt ra tới, liền thấy chăn trên giường cuộn thành một cục, tiểu nha đầu chắc đang ở bên trong, cho rằng anh không nhìn thấy?
Nhịn không được cười, đi qua nhẹ nhàng nhấc chăn lên:" Con heo lười mau rời giường, ai nói cùng anh dậy sớm rèn luyện thân thể?"
Giản Vi dùng sức túm chăn không cho anh nhấc lên, nhỏ giọng lẩm bẩm:" Em cũng đâu có nói sớm như vậy, thời gian cũng chưa thương lượng."
Hiện tại vẫn còn lạnh, 5 giờ vẫn còn sớm.
Lâm Cẩn Ngôn cười, xoa đầu cô:" Cho em ngủ thêm một lát, sau giờ anh gọi em."
"....."
6 giờ, Giản Vi lại bị Lâm Cẩn Ngôn lôi từ trong chăn ra.
Bị anh ôm đến phòng tắm đánh răng rửa mặt, thay đồ thể thao, mơ mơ màng màng bị anh lôi từ trong nhà ra ngoài.
Sáng sớm gió lạnh thổi mạnh, Giản Vi cảm thấy chính cô đã tự đào hố chôn mình. Sao cô có thể nghĩ ra mà viết vào trong bản thỏa thuận việc rèn luyện thân thể này chứ? Cô sao lại không nghĩ ra có chuyện như thế này sẽ xảy đến chứ?
Giản Vi rất ít khi rèn luyện, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-trong-tim-anh/2326743/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.