Sáng sớm xuống sân ga, sắc mặt Thẩm Mạc Thành không được tốt lắm, cả đêm qua hắn không thể nào ngủ ngon, không chỉ bởi vì giường chật mà cái người nằm ở giường phía dưới hắn ngủ ngáy như sấm.
Đồng dạng La Thiếu Hằng cũng ngủ không ngon, anh vốn khó ngủ, ở trong hoàn cảnh này căn bản không thể nào ngủ được, chỉ có thể nhắm mắt nằm đó.
Sau khi ăn sáng xong, bọn họ tìm một nơi để nghỉ ngơi trước, tuy rằng trong lòng rất muốn đi tìm người ngay lập tức nhưng lúc này cả hai đều đang rất mệt mỏi, cần phải được nghỉ ngơi trước.
Thẩm Mạc Thành tắm rửa xong đi ra thấy La Thiếu Hằng đang ngồi cạnh cửa sổ nghịch di động, khóe miệng còn mang theo nụ cười, dường như đang xem cái gì thú vị lắm. Hắn lại gần hỏi: “Đang xem gì vậy?”
“Đang nói chuyện với Thẩm Vân.” La Thiếu Hằng vừa gõ chữ vừa đáp. Nhắn xong tin gửi đi liền để di động sang một bên, kéo Thẩm Mạc Thành ngồi xuống cạnh mình, nhận lấy cái khăn giúp hắn lau khô tóc.
Thẩm Mạc Thành cúi đầu để La Thiếu Hằng giúp mình, vươn tay cầm di động của người yêu lên xem: “Tán gẫu gì mà vui vẻ thế?”
“Anh tự đọc đi.” La Thiếu Hằng vừa lau tóc giúp hắn vừa nói: “Thẩm Vân nói cậu ấy đang ở trên đỉnh Phù Vân, đã bị gió thổi thành thịt khô rồi.”
Thẩm Mạc Thành lục lại nhật ký trò chuyện, trước đấy thấy một bức ảnh của Thẩm Vân.
Là ảnh tự sướng của Thẩm Vân đứng trên đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-quay-ve/1897296/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.