Mí mắt nặng trĩu khẽ nhấc lên, hạ tầm mắt nhìn về phía lòng bàn tay đang bị nắm chặt. Người nào đó đã ngủ thiếp mất rồi.
Khóe môi cong ôm lấy nét ôn nhu hiếm có, như đã dùng hết sức lực để cười, Jen lại rơi vào hôn mê sâu.
Năm ngày trôi qua, Jen vẫn điềm nhiên ngủ như cũ. Nhưng Edward hắn lại không thể bình tĩnh được.
Carlisle đã liên hệ với nhà Denali về tình huống lạ thường của Jen, sắc mặt củaCarmen nháy mắt trầm xuống, giọng nói có phần căng thẳng.
"Bảnthân ma cà rồng chúng ta, có một thân thể cường đại, có thể chịu đựngđược khống chế dị năng. Nhưng, theo lời anh, Jen cô gái này chỉ là mộtcon người... có thể không chịu nổi !"
Tâm trạng Edward rơi xuốngvực sâu, hơi nhói. Từ đầu đến cuối, hắn luôn nỗ lực để có thể bước vàotim cô, nhận lấy tín nhiệm từ cô...hắn cũng đã mãn nguyện rồi !
Thế nhưng...cô vẫn lừa gạt hắn !
Sinh mạng của cô giờ đang trôi đi, hắn sẽ tạm thời gác chuyện này sang mộtbên, giải quyết xong, có lẽ họ cũng nên hai mặt một lời nói hết tâm tưđi !
"Bây giờ, xâm nhập vào tâm thức của Jen, cắt đứt nhánh khống chế. Ngăn chặn tiêu hao tinh thần trí lực."
Nhìn Jen an tường ngủ, lòng hắn chua xót không thôi, khóe môi nhếch lên nụ cười đắng chát.
"Để con thử !" Thấy nỗi phân vân phức tạp trong mắt mỗi người, Alice bước lên, ngồi xuống cạnh Jen.
Hai tay đặt trên đầu Jen với khoảng cách nhất định, một luồng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-me-cung/2267843/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.