- Em không muốn giống như bọn họ thì mang thai con của tôi. Chỉ cần sinh cho tôi 1 đứa con, em sẽ không thể bị tôi vứt bỏ nữa. 
Người này nhất định muốn ép chết cô sao, đang ở đỉnh cao sự nghiệp làm sao lại có ai mất trí lựa chọn việc sinh con cơ chứ. Sinh con bây giờ đồng nghĩa với việc mất đi tất cả. 
- Tôi không sinh! Tôi không muốn. 
- Nói cho tôi lý do. 
Ở một khoảng cách gần như thế này, Lôi Dực có thể cảm nhận được nhịp tim dồn dập của cô, bên cạnh hắn khiến cô căng thẳng đến như vậy sao. Hay là bởi vì đêm đó hắn không tiết chế, cho nên đến bây giờ cô vẫn còn sợ hãi việc thân mật với hắn? 
- Tôi... 
- Em không cho tôi biết lý do, tôi nhất định sẽ ép buộc em. Em muốn tôi ép buộc em lắm sao? 
Dòng suy nghĩ liên tục chạy trong đầu Lôi Dực. Đỗ Tư Duệ ơi Đỗ Tư Duệ, em có biết người phụ nữ muốn sinh con cho tôi không cách nào đếm xuể, vậy mà hiện tại người xuống nước lại là tôi. Chuyện này có quá buồn cười không cơ chứ? 
- Giữa chúng ta không có tình yêu thì làm sao có con được chứ. 
- Tình yêu? 
Nhìn cô gái đang hiện diện trước mặt, hắn thật sự không biết cô có phải là Tư Duệ mà hắn đã quen biết hay không. 
- Ai bảo với em là cần có tình yêu mới có thể có con được? 
- Ông muốn có con với một người phụ nữ mình không có tình cảm sao? 
- Không vấn đề gì. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/205245/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.