- Nghe lén người khác nói chuyện, có lẽ không phải là hành động của một người tốt đẹp nhỉ?
Tại thời điểm đối diện với hắn cô cảm thấy rất khó chịu, không phải bởi vì sự xuất hiện của Lôi Dực. Mà là bởi vì lời nói của hắn khiến cho cô chột dạ, mặc dù trong trong lòng Tư Duệ không hề có xuất phát điểm là suy nghĩ đó. Người đàn ông này luôn có một loại áp bức nhất định với cô, khiến cho cô cảm thấy bản thân mình rất nhỏ bé, rất nhanh thôi sẽ lại sà vào lòng hắn. Cô rất rất không thích cảm giác này.
Âm thanh của Lôi Dực chỉ vừa đủ cho Tư Duệ và hắn nghe, cả hai người đang nói chuyện ở đằng kia căn bản chưa thể phát hiện.
Người đàn ông hành động rất nhanh, hắn ôm cô ngã vào góc khuất phía sau cánh cửa. Thuận tiện tránh được cái ngoái nhìn của cô gái họ Trường đằng đấy.
- Bọn họ luôn miệng nhắc về tôi vậy cho nên mới khiến em hiếu kỳ à?
Tư Duệ dùng sức đẩy Lôi Dực ra, dù cho là trứng chọi với đá, cô hiện tại cũng không muốn có bất kỳ biểu hiện thân mật nào với hắn.
- Đồ điên! Ông muốn điên thì đi một mình đi, đừng có lúc nào cũng thích lôi tôi vào cuộc.
- Em biết tôi cũng không chỉ mới ngày một ngày hai. Tôi vốn là thích điên lúc nào thì điên, thích lôi ai vào thì lôi. Những chuyện này chẳng phải em đã sớm quen rồi à?
Lôi Dực là một kẻ có rất nhiều thứ, nội trong số đó chính là lòng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/1281895/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.