- Tôi trước giờ đều là không hiểu lý lẽ như thế, cũng không biết tốt xấu, càng không muốn làm một dâm phụ chỉ biết xin xỏ đàn ông. Tôi cảm thấy mình như vậy không có chỗ nào sai trái, trao đổi thân xác thì có gì là vẻ vang cơ chứ.
Ngữ điệu của hắn lại thản nhiên mà nói ra như vậy, giống như sự ban phát ân huệ của bề trên. Cô càng nghe càng khó chịu, càng nghe càng cảm thấy việc làm của mình hạ tiện biết bao nhiêu.
- Em phồng mang trợn má cái gì? Tôi cũng không phải là muốn so sánh em với bọn họ
Giận dữ đến nỗi hai mắt cô đều đỏ lên, hắn suýt chút nữa quên mất chuyện người con gái trước mặt có bao nhiêu nhạy cảm. Là hắn trong lúc nóng nảy đã quá lời.
- Ông rõ ràng là có ý đó, đã làm lại còn không dám thừa nhận.
Nếu như thích những người phụ nữ nghe lời vâng vâng dạ dạ thì tại sao không đi tìm bọn họ mà chơi cùng. Tư Duệ lúc này cũng không nhận ra được tâm tình phức tạp của bản thân đã bất giác thay đổi theo mỗi một câu nói của người đàn ông này.
- Em ghen cái gì chứ? Tôi cũng chỉ là thuận miệng nói ra. Bọn họ căn bản không xứng để so sánh với em.
Cho dù có cố gắng gấp ngàn lần vạn lần cũng không thể sánh bằng một đầu ngón tay của Đỗ Tư Duệ.
- Ông là tên xảo trá, tôi bị ông mắng là ngu ngốc cũng nhất quyết không bao giờ chịu tin lời ông.
Cô thật sự rất phẫn nộ, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/1281862/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.