- Chẳng phải không có gì là có thể qua mắt được ông sao?
- Còn nhỏ thì đừng cứ thích lên giọng với tôi, là tôi muốn nghe chính miệng em từng chữ nói ra.
Ánh mắt cương nghị sâu xa, ẩn chứa sự cuồng bá quyền lực khiến cho người ta tự giác phải khuất phục. Hắn giữ chặt lấy cô, không cho phép Tư Duệ trốn chạy khỏi hai con ngươi như rực lửa ấy.
- Tôi nói tôi chưa từng có ý muốn hại nó, ông có tin không?
Trước đây nói ra những lời trẻ con như phá bỏ chỉ là để khiêu khích đối phương, hắn có chịu tin cô không. Tư Duệ dường như quên mất một điều rằng vốn dĩ cô không hề có tư cách đòi hỏi. Bởi vì giữa bọn họ chỉ có ngờ vực và dè chừng, làm sao có thể tin tưởng lẫn nhau.
Nếu như là trước đây, cô sẽ không ngần ngại chọc tức hắn bằng mọi cách. Nhưng không hiểu sao khi đối diện với ánh mắt bao dung này của Lôi Dực, cô không có cách nào bướng bỉnh làm càn.
- Vậy thì khi biết mình có thai sao lại không nói với tôi?
- Tôi sợ ông sẽ không cho tôi đi quay nữa, còn không phải lúc ông biết thì liền như vậy sao?
Cô phồng má cãi lại, bảo cô không hiểu hắn, nhưng những việc đơn giản như thế còn không đoán biết được thì cô thật sự là rất ngu.
- Tự cho mình là tài giỏi
Lôi Dực hừ một tiếng, nét mặt sa sầm.
- Ông mới là kẻ như thế, còn thích vu khống người khác thành kẻ bất nhân.
- Tôi vu khống em?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/1281856/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.