Kết thúc phân đoạn quay cuối cùng là lúc cảnh vật ở bên ngoài đã từ lúc nào bị bao vây bởi màn đêm dày đặc và lạnh lẽo.
Tư Duệ kéo chiếc áo khoác dày xa xỉ màu tím nhạt đang bao bọc lấy cơ thể mảnh khảnh của cô, hai bàn tay trắng muốt ra sức ma sát vào nhau tạo thành hơi ấm, hơi thở nhẹ nhàng kéo dài cùng màn sương huyền ảo.
Thời tiết sắp chuyển sang đông vậy nên buổi đêm ở đây càng đặc biệt thêm phần giá buốt. Cô nhìn về hướng xa xăm, cả buổi chiều đều không thể tập trung làm việc, trong đầu đều là những lời mơ hồ nhảy loạn, không rõ ràng cũng không biết là nên phải làm sao.
Tư Duệ hít một hơi thật sâu để ổn định lại tâm trạng của mình, nhưng dường như có một loại cảm giác gì đó giống như ma lực đang muốn chi phối cô, cảm nhận thấy hơi lạnh đang như một con rắn độc len lỏi từ từ tiến lại gần, đang không ngừng tìm cách chui vào cơ thể theo ống tay áo. Sống lưng Tư Duệ lạnh toát, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành.
- Có chút việc ở bãi giữ xe vậy nên có thể sẽ mất khoảng 10 phút, lát nữa trên đường về chúng ta mua đồ ăn khuya sau nhỉ?
Điềm Liên nhìn thấy nét mặt cô dường như có gì đấy không ổn mới tiến đến vỗ vai, người con gái liền giật nảy mình. Đưa đôi mắt ngơ ngác nhìn kẻ bên cạnh.
- Em sao vậy, đang suy nghĩ gì à?
Tư Duệ đột nhiên muốn mở miệng nói gì đấy, nhưng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/1281850/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.