Tương Kiều bị bệnh kéo dài gần một tuần mới khỏi hẳn, ngay cả việc đứng lớp nàng cũng xin nghỉ phép và nhờ giáo viên khác đến dạy thế. Hơn một tuần không thấy Tương Kiều xuất hiện, kể từ hôm thấy phản ứng của Tương Kiều với mình như vậy Hoàng Chiêu cũng không dám chủ động quan tâm nữa, mặc dù trong lòng có chút phiền muộn và lo lắng, tuy không thể trực tiếp đến nhà Tương Kiều, Hoàng Chiêu chợt nhớ tới cô bạn thân của Tương Kiều là An Nhiên, lục lại trong mớ tập sách tìm thấy tấm danh thiếp của An Nhiên, nàng chủ động nhắn vài tin nhắn nhờ vả An Nhiên để ý đến Tương Kiều một chút. Cảm thấy không biết tự bao giờ mình lại bắt đầu biết quan tâm người khác như vậy, đặc biệt cảm thấy sự chủ động của mình ngày càng không giống mình.
Một tuần mới lại đến, tại lớp Hoàng Chiêu xôn xao nhộn nhịp. Tương Kiều vốn cũng là một giáo viên ưu tú cộng thêm vẻ ngoại hình ôn nhu tinh tế, ngoài được đánh giá là hoa khôi thì nàng cũng là một giáo viên được nhiều bạn nam sinh ngưỡng mộ yêu thích. Sau một tuần vắng bóng, không khí rần rần bàn tàn của một đám nam sinh trong lớp:
- Nè mấy đứa, sao một tuần nay không thấy bóng dáng hoa khôi đến lớp chúng mình.
- Ừ, hổm rài có bà cô kia thay thế, dạy chán chết được, không học vô..
- Đang ủ rũ lắm đây, không lẽ lại đổi người dạy, không thích không thích a.. (một nam sinh dãy đành đạch như cá mắc cạn, I
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-hoang/3392377/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.