Từ hôm đó, ngoại trừ lâm triều và một ít chuyện cần thiết, Bùi Thành Trạch cơ bản đều ở bên người Tô Tử Mộc, tư thế nghiễm nhiên sắp đem Tuyên Chính điện dời đến Hiên Ngưng cung.
Tô Tử Mộc tự biết thời gian của mình không nhiều, cũng không lại dùng cái gì đạo lý gia quốc thiên hạ cự tuyệt Bùi Thành Trạch, an tâm hưởng thụ ôn nhu cuối cùng của hắn.
Ngày hôm đó, Bùi Thành Trạch ôm Tô Tử Mộc vào trong ngực, biến mình thành gối đầu, một tay ấn theo chỉ đạo của Đỗ Việt, giúp Tô Tử Mộc xoa bóp thắt lưng.
“Tử Mộc, vài ngày nữa liền đến mười lăm tháng tám đi, ngươi còn nhớ rõ sao, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, là trong hội đèn lồng Trung thu.
“Tử Mộc có thể nào quên, lúc đó bệ hạ một thân huyền sắc, ở dưới ánh đèn, tao nhã vô song.”
Nói, Tô Tử Mộc xoa bụng.
“Hy vọng hai tiểu tử kia ở trong bụng lâu một chút, đợi Tử Mộc và bệ hạ lại cùng một lần Trung thu mới…”
“Không, ” Bùi Thành Trạch cắt đứt, “Trẫm hy vọng bọn họ đi ra sớm một chút, sau đó chúng ta một nhà bốn người, cùng nhau ăn tết.”
“Bệ hạ…”
“Tử Mộc, ” Bùi Thành Trạch nắm tay của Tô Tử Mộc, đặt ở bên môi, “Trung thu năm ngoái, ngươi không ở bên người trẫm, đêm hôm đó, một mình trẫm dưới trăng tròn càng không ngừng uống rượu, cũng không biết thế nào chống nổi… Đồng ý trẫm, sau này mỗi một năm, đều phải bên cạnh trẫm, được không?”
Trong lòng Tử Mộc chua xót khổ sở, biết rõ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-hoa-khong-ket-nhi/1789451/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.