Bùi Thành Trạch đi tới Vĩnh Thọ cung.
Tống thái hậu nghe nói, vội vã để người thay y phục cho mình, rồi chỉnh sửa lại vẻ ngoài.
“Tới cũng không để người báo trước.”
Tống thái hậu từ ái quở trách.
“Là hài nhi suy nghĩ không chu toàn.” Bùi Thành Trạch cũng giống như hài tử, ngoan ngoãn nhận sai.
“Được rồi được rồi, mau tới, ngồi bên người mẫu hậu.”
Bùi Thành Trạch khom người hành lễ, qua ngồi cạnh.
“Hoàng thượng vừa lên ngôi, ngày bận trăm công nghìn việc, thế nào hôm nay đột nhiên rảnh rỗi tới chỗ này vậy?”
“Hài nhi… Hài nhi nhớ mẫu hậu.”
Tống thái hậu nhìn Bùi Thành Trạch nói có chút nói quanh co, vẻ mặt tiều tụy, biết hắn có tâm sự.
Nàng vẫy lui người hầu, kéo tay của Bùi Thành Trạch.
“Trạch nhi, xảy ra chuyện gì, trên triều đình không thuận lợi sao?”
“Không, cục diện chính trị hiện nay coi như ổn định…”
“Đó là…”
“Mẫu hậu, con muốn tuyển phi!”
Tống thái hậu sửng sốt một chút, “Con nói cái gì?”. ngôn tình sủng
“Mẫu hậu, hài nhi mặc dù vừa lên ngôi, nhưng hậu cung cũng không thể để trống, vì vậy muốn làm phiền mẫu hậu giúp hài nhi tuyển phi!”
Tống thái hậu nghi ngờ nhìn Bùi Thành Trạch.
Lấy hiểu biết không gần nữ sắc của mình đối với nhi tử, cùng với tình thế tiên hoàng mới vừa băng hà không lâu, thế nào cũng không thích hợp tổ chức cái gì tuyển phi.
“Nhưng, thế nhưng… Có người nào vừa ý sao?”
Bùi Thành Trạch ngập ngừng nửa ngày: “Không có.”
Tống thái hậu thở dài.
“Trạch nhi, lúc này không thích hợp gióng trống khua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-hoa-khong-ket-nhi/157570/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.