"Tỷ, lên đây đi." Lý Hạo ở trên bờ vừa dùng quầnáo thay ra lau chùi cơ thể ướt sũng vừa gọi tôi.
Trong nước đáp lại một câu: "Tỷ muốn bơi một lát nữa."
Tháng sáu là lúc tốt nhất để nghịch nước, đáng tiếc là hiếm được khi đếnđược nơi thanh tịnh không người thế này. Mặt trờicay độc nướng cháy mọi thứ, mặt đất cũng đã sớm bị cháy sém đi, nước sông cũng rất ấm, sâu dưới ba thước nước mới có cảm giác mát lạnh. Tôi dốc toàn lực bơi lại một vòng, cuối cùng cũng có cảm giác đuối sức. Dẫm lên hòn đá trơn ẩmlên bờ, nhặt cái bọc trên mặt đất, đi vào rừng cây nhỏ bên bờ sông.
"Tỷ." Bênngoài truyền đến giọng nói của LýHạo.
"Sao?" Mùa hạ có rất nhiều con trùng, tôi lau khô thân thể, thay quần áo thậtnhanh.
"Hai ngàytrước đệ có gặp Thập Tứ gia."
"Vậy à?"Tôi thả bím tóc ra, dùng khăn lông (làm bằng vải bông trắng) vừa lau vừa ra khỏi cánhrừng.
"Ngài ấy hỏi thăm tỷ." Lý Hạo đứng đưa lưng về phía tôi, nhặt cục đá chơi tát nước.
"Ngài ấy nói gì?" Cuối cùng tôi lấy cái lược trong bọc quần áo, chải lại mái tóc vừa dài vừa rối. Thập Tứ phải cùng vua cha ra ngoài thành nghỉ mát chứ nhỉ? Nhắc đến cậu ta lại nhớ đến Thập Tam, ngày đó bởi vì biến cố của Tứ gia, quên nói chuyện Phương Ngọc Trúc với cậu ta.Không ngờ chỉ vài ngày sau cậu ta đã theo hộ tống đi tái ngoại. Mà kết quả củatôi dò la được cũng chẳng có gì.
Bỗng nhiên Lý Hạo xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-duong/3243723/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.