Có lẽ tôi đã bị bệnh, tinh thần vẫn cứ lúc mê lúc tỉnh.
Dường như nghe được giọng nói của mẹ: "Cao Lăng, CaoLăng, nghỉ hè năm nay về nhà đi. Đã rất lâu rồi mẹ và bố không được gặpcon." Lúc đó đang nói chuyện điện thoại, trả lời như thế nào nhỉ? Hình như tôi đang tham dựmột hạng mục thí nghiệm rất quantrọng, chờ ra số liệu, bèn nói qua loa: "Con biết rồi, có thời gian con sẽ về." Sau đó, thí nghiệm xong xuôi,nhưng thầy hướng dẫn phải đi Đức tham gia hội nghiên cứu thảo luận học thuật, vì tôi biết một chút tiếng Đức nên đưa tôi theo, lúc về nước thì kì nghỉ hè đã hết.Cuối cùng, vẫn là mẹ bay từ Thượng Hải đến Bắc Kinh thăm tôi, bà ở Bắc Kinh ba ngày, thậmchí tôi còn không dành được một ngày để ra ngoài chơicùng bà. Chung quy vẫn cho rằng thời gian còn nhiều, lần này không được thì còn có lầnsau. Bây giờ tôi có muốn cũng chẳng còn cơ hội nữa rồi.
Những hình ảnhnhìn thấy trong mộng đều nát vụn.
Có lúc là bố đang ở phòng làmviệc vừa xem báo vừa hút thuốc, thấy tôi vào, biết tôi không thích mùi khói thuốc liền dập thuốc. Lại mở rộngcửa sổ để thoáng gió, sau đó cười vỗđầu tôi nói: "Đại tiểu thư nhà chúng ta đã về rồi."
Có lúc là ở phòng ngủ chất đầy tài liệu của anh Mẫn Huy, tôi cẩn thận đi sát vào chân tường, nhưng không ngờ lại đá trúng cái kệ, thếlà một núi giấy tờ như thácnước trút xuống chân tôi.
Bỗng nhiên những hình ảnh đó chợt lóe lên, biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-duong/3243712/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.