Trương tướng quân nghe nói Trương Hoài và Vương An Mẫn là do Tiêu Thành Diễn mang đến. Vì vậy an bài hai người vào Định Quốc Hầu phủ.
Trương Hoài thấy Tiêu Thành Diễn đi ra, vội vàng chạy lên. Nghe nói phò mã gia té xỉu ở hoàng cung, lại được xe ngựa của công chúa đưa trở về. Trên đường đi náo loạn không ít chuyện. Nào có để ý đến mình. Mình đến kinh thành càng là không chỗ nương tựa, tranh thủ thời gian bám chặt phò mã gia mới phải. "Phò mã gia."
Vương An Mẫn cũng đứng một bên xa xa nhìn xem Tiêu Thành Diễn. Một mình lên kinh thành, nơi này làm gì có họ hàng xa? Ở đây sinh hoạt cũng được dù sao cũng không có chỗ nương tựa, ngươi đang ở kinh thành, ta đây không bằng cũng tới kinh thành, càng là giúp quên đi những chuyện cũ, bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng... ngươi lại là Tiêu Thành Diễn, ta đến đây thì đã sao? Vốn dĩ không có hy vọng, rồi lại bắt đầu thất vọng.
"Phò mã gia, tiểu nhân..." Nhìn xem Tiêu Thành Diễn con mắt lạnh băng, ngẩn người. Trương Hoài bỗng nhiên không biết nói cái gì.
Vương An Mẫn thở dài một hơi, xem ra ngươi và ta kiếp nay không có duyên phận. Trong lòng tiếc hận. "Tiêu công tử, đây là muốn... làm gì?" Theo Trương Hoài đi tới. Nhìn xem hình thức lúc này của Tiêu Thành Diễn, cũng lấy làm lạ. Hoàn toàn không giống tác phong nhẹ nhàng tao nhã thường ngày.
"Nhị thiếu gia." Tiêu Khoan đuổi theo. Phía sau còn có Văn Nhân Lạc. Văn Nhân Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202735/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.