Văn Nhân Lạc nhìn động tác của các cô gái này liền biết rõ các nàng đang suy nghĩ gì, cũng im lặng.
Chờ các nàng đi hết rồi, hai người mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ lưu lại nữ tử đánh đàn. Nàng xem ra rất lạnh nhạt, cùng với đám nữ tử kia hoàn toàn trái ngược, từ bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn "Cô nương, tại hạ muốn nghe ngóng một chút chuyện từ cô nương." Cung kính hỏi.
Nữ tử đánh đàn nghe vậy dừng tay, chậm rãi ngẩng đầu. Nhìn hai vị công tử, trong mắt họ không giống như những tên nam tử háo sắc kia. Thật ra nhìn cẩn thận sẽ thấy là nữ tử cải nam trang, vành tai cũng có lỗ tai. Khó trách họ lại đuổi đám nữ tử kia ra. Dứt khoát không nói ra điều này, nói thẳng "Tiểu nữ tên Thư Nhã, công tử cứ gọi bằng tên. Xin hỏi công tử có chuyện gì muốn hỏi tiểu nữ, tiểu nữ chẳng qua chỉ là cô gái thanh lâu." Nói một cách khác, còn chuyện gì có thể đi hỏi một cô gái lầu xanh.
"Thư Nhã cô nương, có thấy hai vị công tử trẻ tuổi nào vào trong này không?" Văn Nhân Mạt tranh thủ thời gian hỏi tiếp. Nữ tử này sao lại có cảm giác thê lương như vậy.
Thư Nhã cười cười "Đương nhiên là có, trước mặt ta không phải là hai vị công tử trẻ tuổi đấy sao? Công tử thật biết nói đùa."
Văn Nhân Mạt nhất thời nghẹn lời, lúng túng không biết nên nói gì, mình làm sao có thể hỏi một câu ngu ngốc như vậy.
Văn Nhân Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202688/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.