Về tới nhà, "Lạc Nhi, Lạc Nhi, ngày mai chính là ngày săn bắn." Tiêu Thành Diễn kích động nói ra.
"Ân." Văn Nhân Lạc lên tiếng: "Có điều Diễn vẫn phải lo chép xong bài luận đi đã, mới được về phòng." Nói xong cười cười.
"Ai, thật áy náy quá." Tiêu Thành Diễn nói xong phất quạt xếp "Bổn tướng công tối hôm qua đã chép xong rồi." Cũng cười cười theo điệu bộ của Văn Nhân Lạc.
Văn Nhân Lạc vốn định đóng cửa, tay Tiêu Thành Diễn liền ngăn lại, cười cười du côn: "Lạc Nhi, không muốn vi phu ta vào sao? Tối hôm qua không có vi phu, cả đêm chắc Lạc Nhi không ngủ được đây." Nói xong nhếch miệng.
Văn Nhân Lạc bị lời nói làm ngẩn mặt, xấu hổ xoay người hướng vào phòng.
Tiêu Thành Diễn thấy Văn Nhân Lạc đỏ mặt, trong bụng nở hoa. Tranh thủ thời gian đóng cửa lại. Đi theo vào trong.
Tiêu Thành Hành ngồi ở chủ vị Tây viện, Tiêu Chí đang quỳ trên mặt đất.
"Tiêu Chí, lần này ngươi làm tốt lắm, chỉ cần vợ con của tiên sinh phòng thu chi còn nằm trong tay bổn thiếu gia, không lo sự tình sẽ bại lộ đâu, bây giờ chỉ chờ nhị vị thượng thư xuống đài a." Tiêu Thành Hành lộ ra nụ cười âm hiểm.
"Thiếu gia... ngài nói phải lắm." Tiêu Chí trong lòng áy náy.
"Được rồi, ngươi lui ra đi." Tiêu Thành Hành phất tay áo.
"Vâng." Tiêu Chí xoay người rời khỏi.
Khi Tiêu Chí đi rồi, một bóng đen liền bay tới: "Tiêu đại nhân, chủ thượng bảo thuộc hạ chuyển lời đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202657/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.