Tiêu Thành Diễn chạy ra khỏi phủ, tim cũng đều muốn nhảy ra khỏi lồng nguc, thở phì phò, mình không thể hại nàng, vẫn nên làm một thiếu gia hư hỏng khiến nàng chán ghét thì tốt hơn, xoay người chạy tới Trần phủ.
"Trần Khải, ngươi nói xem cảm giác thích một người là như thế nào?" Tiêu Thành Diễn nhìn chằm chằm chén trà trước mặt đến ngẩn người.
"Thích một người à, là từng thời từng khắc đều muốn nhìn thấy nàng, muốn biết mọi thứ về nàng, muốn đối với nàng thật tốt dù nàng có đáp lại hay không, muốn cho nàng hạnh phúc..." Trần Khải thao thao bất tuyệt, đồng thời cũng buồn bực, Lão Đại đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây để hỏi mình chuyện này sao?
Tiêu Thành Diễn nghe Trần Khải nói như vậy, mới nghĩ đến bản thân, nàng cũng từng thời từng khắc muốn nhìn thấy công chúa, muốn đối với nàng thật tốt, muốn cho nàng hạnh phúc, không lẽ mình thật sự thích công chúa rồi sao? Nàng bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, bản thân nàng là nữ nhân liệu công chúa có tiếp nhận nàng hay không?
Từ khi hiểu được lòng của mình, Tiêu Thành Diễn không biết làm sao đối diện với công chúa, nàng không bước vào chủ phòng một bước, ban ngày đi tư thục, tối thì ngủ tại thư phòng.
"Tiểu Niên, phò mã vẫn còn ở thư phòng sao?"
"Khởi bẩm công chúa, đúng vậy ạ."
"Đi pha chén trà đến đây, bổn cung đi xem thử." Mình muốn xem hắn tột cùng là bị làm sao vậy.
Đi đến trước cửa thư phòng. "Tiểu Niên, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202626/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.