Ngọc này... Giống với khối ngọc trên người phụ thân mình nhìn thấy vài ngày trước đây, trên đó còn khắc chữ "Đồng", là ngọc bội của mẫu thân mình, mà Bàn Long là đại biểu của Hoàng gia...
"Ngọc này, từ đâu ngươi có?" Tiêu Thành Diễn xác định đây chính là ngọc bội của Văn Nhân Lạc, vội vàng hỏi.
"Công tử, bất kể là ở đâu, công tử nhất định sẽ ưa thích nó chứ?" Nam tử kia vẻ mặt cười gian, nhìn vị công tử này nhất định trên người không ít bạc, mình cũng có thể kiếm chút tiền.
"Ta hỏi ngươi khối ngọc bội này ở đâu ra?" Tiêu Thành Diễn tức giận tới mức nắm chặt lấy cổ áo hắn đem ấn vào tường.
Nam tử kia vốn cũng không có cao hơn Tiêu Thành Diễn, mà Tiêu Thành Diễn lại biết võ công. Khiến hắn sợ run, vội vàng lắc đầu.
"Ta hỏi ngươi một lần nữa, ngọc bội này ở đâu mà có, nếu không nói... ta liền lấy mạng ngươi." Tiêu Thành Diễn nhất định không bỏ qua.
Nam tử bị dọa sợ đến đổ mồ hôi lạnh. Cả buổi mới run rẩy nói: "Công tử xin tha mạng, ngọc bội này là một người tên Lưu thẩm từ Hoa Xuân Lâu bán cho ta."
"Vậy ngươi là tiểu nhị ở Hoa Xuân Lâu?" Tiêu Thành Diễn biết được địa chỉ, trong lòng có phần an tâm, tiếp tục hỏi.
"Vâng, đúng vậy." Chỉ thấy mặt nam tử kia phút chốc đỏ lên.
"Còn có một vị cô nương áo trắng đang trong lầu của các ngươi?"
"Công tử, nói ra cũng có chút xinh đẹp đấy... Cái kia?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202595/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.