Lâm Đức Quyền thấy đám người Tiêu Thành Diễn đến, tranh thủ thời gian xuống ngựa, chạy tới chỗ bọn hắn "Lão đại, Trần huynh"
"Ơ, tiểu tử này mặc quân phục không tồi nha." Tiêu Thành Diễn vỗ bờ vai hắn.
"Lão đại, cám ơn ngươi" Lâm Đức Quyền thích thú cười cười.
Bỗng nhiên nhìn thấy bên người Tiêu Thành Diễn có một cô gái mặc bạch y "Lão đại, đây chính là tẩu tẩu?"
"Ân, đây là Văn Nhân Lạc." rồi hướng Văn Nhân Lạc giới thiệu: "Đây là hảo huynh đệ của ta, Lâm Đức Quyền."
"Chào Tiêu tẩu."
"Lâm công tử khách khí." Văn Nhân Lạc thầm nghĩ, không thể ngờ được tên hỗn đản này lại kết giao bằng hữu với các trọng thần trong triều, một văn một võ.
"Phải rồi đại ca, Trần huynh, chuyến đi này, chẳng biết lúc nào mới trở về, các ngươi phải chăm sóc tốt cho mình, còn phải chiếu cố thật tốt cho hai vị tài nữ, nói thật, ta chưa từng hối hận khi quen biết các ngươi, mỗi ngày ở cùng các ngươi, là khoảng thời gian vui sướng nhất, không biết lúc nào có thể như thế này lần nữa, có thể là một năm... cũng có thể là mười năm hoặc là..." Nói xong Lâm Đức Quyền cũng nghẹn ngào "Còn nữa, đừng bao giờ quên Lâm Đức Quyền ta. Đừng có mà lúc ta trở về rồi, lại không nhận ra ta, hì hì." Vì giảm bớt bầu không khí, Lâm Đức Quyền ngây ngốc cười. Nhưng có thể thấy nước mắt hắn nhòe trong hốc mắt.
Tiêu Thành Diễn cùng Trần Khải nhớ về những hình ảnh cuộc sống trước kia, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202588/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.