Mai Sơ Cửu trông rất đẹp.
Vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp không giống như một người đàn ông, cho nên từ nhỏ thư tình của đàn ông Mai Sơ Cửu nhận được còn nhiều hơn của phụ nữ gấp mấy lần.
Nhưng còn may, một tay thu phát Đại La châm tự nhiên của y đủ để cho tất cả tồn tại có vọng tưởng với y làm ác mộng cả đời.
Y rất phiền não, bởi vì lúc y tỏ tình với cô gái y thích, cơ hồ người nào cũng sẽ nói với y: “Xin lỗi, tôi không muốn qua lại cùng người đàn ông còn xinh đẹp hơn tôi.”
Cho nên, Mai Sơ Cửu luôn bị đá.
Đến cuối cùng, Mai Sơ Cửu phát hiện mình không dám yêu đương nữa.
Bởi vì mỗi lần đều rất chân thành lại bị đá, sợ đau rồi.
Lúc vừa mới cùng Lạc Vô Thanh bị phân đến tiểu khu Đào Quan, có một ngày, Mai Sơ Cửu đi thu sổ hộ khẩu của bệnh viện thú y trong tiểu khu. Nhìn thấy bác sĩ thú y bên trong dắt mấy con chó săn đi ra ngoài, y dựa luôn vào tường làm một loạt động tác nghỉ nghiêm đứng yên.
Lạc Vô Thanh thấy chó sẽ mất mạng, y là thấy chó sẽ sợ mất mạng.
Nhưng y nhìn bác sỹ thú y dắt chó nước miếng chảy ròng —— đó là một cô gái dịu dàng như đọt cây xanh non mùa xuân.
Nghe tiếng trái tim nhảy “thình thịch” trong lồng ngực
Y lại yêu rồi.
Từ đó về sau, chỉ cần đồn công an không có việc gì, mọi người có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dao-mai-phong/2192524/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.