🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lĩnh ngủ tới sém trưa, khi các cánh cửa không thể nào ngăn nổi nắng chiếu vào phòng nữa cậu mới tỉnh dậy.

Toàn thân chỉ hơi âm ẩm đau. Đây có lẽ là đặc tính dành tặng cho Phụ thú nhân nơi này, họ vốn được tạo ra với thân phận bạn đời thú nhân nên cấu tạo cơ thể có thể chịu tốt những chuyện vận động như tối qua, nếu còn là con người như trước kia chắc gì Lĩnh đã ngon lành dậy và vận động nhẹ người như này.

Cậu lắc vai qua lại hai vòng, bước chân trần ra khỏi phòng, đi qua phòng hai đứa nhỏ, bước xuống sân đi vào bếp và phòng sinh hoạt chung. Cả khu nhà vắng tanh như chùa bà đanh, không một tiếng cười tiếng nói chuyện.

Ở trong phòng bếp một phần cháo vẫn được giữ ấm trên bếp củi. Lĩnh biết đây chắc là phần Tân chừa lại cho cậu.

Lĩnh lấy bát đầy, bưng về phía phòng sinh hoạt chung, mở hết cửa sổ ngóng nhìn ra đường đi trong tộc.

Nắng hôm nay khá dịu không quá gắt như mấy ngày vừa qua, bóng của lũ cây hoa tím hồng đổ xuống gần như phủ mát hoàn toàn con đường đi lại trọng tộc – nhưng hôm nay trên con đường ấy bóng người cũng vắng đến lại.

Lĩnh tự hỏi: không lẽ mọi người đều đi rừng hết rồi sao?

Ủn ỉn..

Tiếng kêu của thú heo vang lên, nhà Lĩnh đã có bốn đầu heo hai cái hai đực thích hợp để nuôi lấy giống. Đôi heo này do Bom săn được, tuy tuổi còn nhỏ nhưng khả năng săn thú của Bom thì không tệ chút nào.

Nói tới Bom

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-cu/1751511/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lạc Cư
Chương 72: Niệm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.