Tháng chín, lại là lúc mưa thu rả rích. Chạng vạng hôm nay, không khí lạnh dần, mưa rét lạnh rơi trên lá chuối vang tiếng lộp độp. Một cây phong trong vườn ở Hoa Thinh châu được nước mưa làm tăng thêm chút sắc đỏ. Mưa rơi trên cửa sổ thành những vệt nước dài, toát ra cái lạnh.
Tiêu Bắc Thần vừa mới về từ bên ngoài, đại a hoàn Vân Nghệ đi tới giúp hắn cởi áo mưa. Trông sắc mặt hắn khá tốt nên cô chần chừ một lát rồi nói: "Tam thiếu gia, có người tìm người, em để người đó đợi trong phòng khách, đã đợi cả buổi chiều rồi."
Hắn nhìn vẻ mặt Vân Nghệ, hơi ngẩn ra, sau lại bật cười: "Chẳng qua cũng để đám Hứa Tử Tuấn nhởn nhơ mấy ngày, còn chưa làm gì mà, lẽ nào Dư lão tiên sinh đã đến gõ cửa rồi?"
Vân Nghệ cười nhẹ, nói: "Tam thiếu gia cứ đi vào phòng khách xem sẽ biết."
Hắn thấy Vân Nghệ chỉ nói lấp lửng, cũng không hỏi nhiều nữa, xoay người đi vào phòng khách. Cửa phòng khách được khép hờ, hắn giơ tay ra đẩy, cánh cửa đó bèn mở ra trước mắt.
Cô mặc bộ váy màu tím nhạt, trên cổ có thêu hoa thanh nhã, đang đứng trước cửa sổ sát đất. Nghe thấy tiếng cửa mở, vào khoảnh khắc đó cô khẽ quay đầu lại, tóc dài buộc đằng sau lưng mượt như tơ, đôi mắt đen trắng rõ ràng như hai cái hồ sâu chứa nước trong suốt.
Bốn mắt nhìn nhau, hắn lẳng lặng nhìn cô một hồi rồi quay đầu đi, cũng không hề đi vào phòng, chỉ dựa trên cánh cửa rồi chầm chậm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-yeu-hay-han/31845/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.