Tháng bảy, hiện đang thuộc mùa nóng nhất trong thành Bắc Tân. Lúc chiều tà thì Lâm Hàng Cảnh và Tiêu Thư Nghi mới ra khỏi trường nữ sinh, thấy xe ô tô của dinh thự Tiêu gia đang đỗ đầu phố, dì bảy hạ cửa sổ xe xuống, cười duyên dáng và vẫy tay với hai cô. Người lái xe mở cửa để hai người ngồi vào. Dì bảy nói: "Sắp tốt nghiệp rồi mà vẫn học muộn thế mới xong. Dì định đến hàng tơ lụa chọn vải với hai đứa mà đúng là đợi sắp hết cả kiên nhẫn luôn."
Tiêu Thư Nghi cười nói: "Ngày mai đã là sinh nhật rồi mà sao hôm nay dì mới nghĩ đến việc mua vải may quần áo mới? Anh ba nói sẽ tổ chức sinh nhật cho dì đó."
"Đại soái không có ở nhà thì tổ chức làm gì. Mọi người quây quần vui vẻ là được." Dì bảy nói tiếp: "Để sắp tới chuẩn bị chuyện cưới xin ấy mà, ngoài chuyện của con với đại thiếu gia nhà họ Kha còn có chuyện cưới xin của cậu ba và cả Hàng Cảnh nữa..." Chưa nói hết thì Tiêu Thư Nghi đã xấu hổ đến mức quay mặt đi, cô kéo tay Hàng Cảnh: "Em xem lời dì bảy khó nghe chưa kìa, trêu cả hai chúng ta, càng ngày càng chẳng nghiêm túc gì cả."
Lâm Hàng Cảnh chỉ cười khẽ, cô không nói gì. Dì bảy duỗi tay véo nhẹ lên má Tiêu Thư Nghi, cười nói: "Em Lâm của con thì vẫn còn đợi được, chứ con đã hai mươi rồi, nếu dì không lo sớm thì chắc phải để con làm "đại trượng phu" ở Tiêu gia thật quá."
Dì bảy nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-yeu-hay-han/31828/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.