Ngày hôm sau, trận tuyết lớn mới ngừng rơi, ánh sáng chói mắt chiếu qua cánh cửa chớp. Lâm Hàng Cảnh vừa tỉnh, ngồi dậy trên giường mới thấy một bên giường trống không. Cô hơi ngạc nhiên, duỗi tay vào trong lớp chăn, chỉ có hơi lạnh, vậy là hắn đã đi từ lâu rồi. Bỗng có một hồi tiếng gõ cửa dồn dập, giọng Vân Nghệ truyền vào: "Thiếu phu nhân mau dậy đi, dưới nhà có người tìm cô."
Lâm Hàng Cảnh vội vàng khoác áo dài vào đi mở cửa, vừa mở ra đã thấy khuôn mặt tràn đầy vui vẻ của Vân Nghệ, cô nói: "Thiếu phu nhân, sỹ quan Quách vừa từ ga tàu đón hai người về, bảo là ông Lâm và bà Lâm, giờ đang ngồi nghỉ ở phòng khách nhỏ, đợi thiếu phu nhân xuống lầu đó."
Những lời này y như tiếng sấm vang bên tai, Lâm Hàng Cảnh không dám tin, cô hỏi lại: "Chị nói... là ai tới?"
Vân Nghệ cười đáp: "Là ông Lâm và bà Lâm, là ba mẹ của thiếu phu nhân."
Đôi mắt cô liền ngập nước, đến đứng cũng không vững nữa, cô đẩy Vân Nghệ rồi chạy xuống lầu. Vân Nghệ hoang mang chạy theo phía sau: "Thiếu phu nhân, chậm thôi, đừng có ngã!" Lâm Hàng Cảnh chẳng nghĩ được nhiều như thế, chạy một mạch xuống, mở của phòng khách liền nhìn thấy hai bóng người thân quen đứng đó, cô không kịp nói gì, chỉ thốt lên gọi: "Ba, mẹ..." Nước mắt liền rơi xuống.
Mà người đứng trong phòng kia chính là vợ chồng Lâm Đường Sinh bị chính phủ miền nam giam giữ suốt tám năm.
Bị giam tám năm, tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-yeu-hay-han/2184387/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.