Trans: Thanh Mai
Beta: Thuỷ Tiên
Người đến mặc một chiếc áo hải quân cũ kỹ phối cùng với một chiếc quần dài sợi tổng hợp màu xanh không vừa người, trên quần có vài chỗ vá, giày giải phóng cậu ấy đang mang dính đầy bùn đất, lúc cậu ấy xông vào đồn cảnh sát thì thở hổn hển, sắc mặt tái mét.
“Tứ nhi, cậu đừng lo lắng, từ từ rồi nói.” Tào Quốc An ung dung đứng dậy rồi đi về phía Tứ nhi.
Hai má của người đàn ông tên Tứ nhi này hõm sâu vào, vì hoảng sợ và bất an mà đôi môi và đôi bàn tay cậu ấy đang không ngừng run rẩy.
Cậu ấy vén áo lau đi mồ hồi trên trán, lại lắp bắp nói với Tào Quốc An: “Đồn… đồn trưởng Tào, bên phía rừng đào có người chết rồi! Chú… chú Phương bảo cháu gọi chú qua đó.”
“Ai đã chết?” Tào Quốc An khom lưng kéo gót giày lên rồi sửa sang lại quần áo.
“Con gái nhà Lâm Binh.”
“Cô gái điên… đó ư?”
“Đúng, đúng, chính là cô ấy.”
Ánh mắt Tào Quốc An nghiêm túc hẳn lên, ông quay đầu lại, ánh mắt ông nhìn thẳng về phía Lâm Sinh Nguyên đang ngồi ngơ ngác.
“Tiểu Lâm, chuẩn bị một chút, chúng ta đi xem thử xem sao.”
“Tôi cũng đi.” Lương Hi nói.
“Cô đi làm gì?” Tào Quốc An không kiên nhẫn, ông ghét nhất là người mới.
Lương Hi: “Tôi muốn học hỏi.”
Tào Quốc An bày ra vẻ mặt khó lòng mà tưởng tượng nổi, ông liếc xéo Lương Hi, khua khua tay rồi nói: “Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-da-giet-co-ay/2588014/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.