Trans: Thanh Trà
Beta: Thủy Tiên
Vu Lại Tử tên là Vu Lại Tử, không phải vì gã bị trọc đầu [*], mà là vì gã rất khốn nạn, những, truyền tới truyền lui lại trở thành một gã Vu chốc đầu. Quanh năm suốt tháng, gã hay ở ngoài đường gánh quang gánh thực phẩm phụ buôn bán, kẻ này ăn nói lưu loát, thích rượu và háo sắc, mỗi khi rảnh rỗi còn thích trêu chọc phụ nữ, vậy nên danh tiếng của gã chẳng tốt lành gì cho cam.
[*] Lại tử là chốc đầu, tên của Vu Lại Tử còn được gọi là Vu chốc đầu.
Nhưng, gã cũng không quan tâm đến danh tiếng của mình, dù sao thì gã cũng là một người độc thân mà, thích làm gì thì làm thôi.
Trần Nguyệt Hoa nói với Lương Hi như vậy.
Lương Hi nghiêm túc gật đầu, cô thầm thở phào, xem ra, e rằng Tần Dương sẽ không thể tìm thấy Vu Lại Tử một cách dễ dàng rồi.
Trần Nguyệt Hoa nở một nụ cười thần bí, bà ấy nhích lại gần Lương Hi, hỏi: “Vu Lại Tử cũng gây sự à?”
“Không, chị à, tôi đã nói rồi mà, tôi chỉ muốn tìm hiểu tình hình mà thôi.” Lương Hi cũng không có ý định hỏi Trần Nguyệt Hoa, nhưng, khắp cái xã Lục Trình này, Lương Hi không quen biết ai ngoài bà ấy cả.
“Tôi hiểu mà, cảnh sát các cô đều như nhau cả thôi, lần nào tôi hỏi đồn trưởng Tào chuyện gì thì ông ấy cũng úp úp mở mở không muốn nói, nói cái gì mà giữ bí với chẳng mật, hừ, không biết giữ bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-da-giet-co-ay/2587996/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.