🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyển ngữ: Lê



Beta: Thủy Tiên



Dương Thanh nói, thế giới này không phải tranh phác thảo, chẳng phải cứ không trắng thì đen, mà nó có rất nhiều màu sắc.



Cô ấy nói, Lương Hi chỉ thấy được màu sắc khác.



Đối với Lương Hi – người đang chìm trong sự rối rắm mà nói, câu này rất có ích.



Trước khi Tần Dương đi một ngày, Lương Hi giành được một cơ hội đi đưa cơm cho Tần Dương từ tay đầu bếp của nhà ăn, cô muốn nói chuyện riêng với Tần Dương.



Gian phòng tạm giam tạm thời chỉ có một cánh cửa nhỏ, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ vừa đủ để lấp kín căn phòng này. Trông Tần Dương già đi rất nhiều, râu mọc một lớp dày trên cằm, quầng thâm tạo thành vòng tròn quanh mắt. Nhưng khi nhìn thấy Lương Hi, trong mắt cậu ta vẫn lóe lên vẻ mừng rỡ.



“Tôi cứ tưởng cô không dám tới.” Lời nói của Tần Dương mang ý trêu chọc.



“Cậu sắp bị giải lên huyện rồi, đây là bữa cơm cuối cùng của cậu ở chỗ chúng tôi.”



Ý ở trong lời, Tần Dương nghe hiểu, đây là lần gặp nhau cuối cùng của cậu ta và Lương Hi ở đây.



Tần Dương khẽ gật đầu, nhận hộp cơm, thức ăn phong phú hơn rất nhiều so với trước.



“Cảm ơn cô.” Tần Dương nói xong thì bưng hộp cơm lên ăn một miếng.



Lương Hi thuận thế kéo ghế ở góc tường ra ngồi xuống.



“Sau này cậu cải tạo cho tốt, tranh thủ giảm nhẹ hình phạt, lúc ra ngoài cũng ba mươi tuổi, cuộc đời vẫn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-da-giet-co-ay/2587972/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Tôi Đã Giết Cô Ấy
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.