Đêm triển lãm đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc bằng màn xuất hiện đầy ấn tượng của Khế Phương. Cô bước ra như một nàng công chúa trong chiếc váy cưới xinh đẹp tuyệt trần. Nhưng tất cả ở đó vẫn còn chưa kết thúc mà còn phải diễn ra thêm một thời gian nữa. Phải mất thêm một tuần mới có thể quyết định được bộ trang sức nào là đạt giải cao nhất trong buổi triển lãm của năm nay.
Makky nhìn bộ trang sức do mình dày công thiết kế ra đang nằm ở trên người của manơcanh mà nhiều phần xót xa:
"Không phải chứ? Nó vốn dĩ rõ ràng là rất đẹp cơ mà? Tại sao bây giờ khi không còn ở trên người của Khế Phương nữa thì trông nó lại không có quá nhiều điểm nổi bật? Chẳng lẽ nó đẹp là do Khế Phương hay sao?"
Mọi người nghe thấy câu đấy chỉ biết phá lên cười lớn. Rõ ràng hắn ta nói như vậy nhưng thực sự trong lòng đâu hề có nghĩ như thế?
Đây là tác phẩm mà hắn ta trước khi được đưa cho ban quản lý công ty đã hết lời tấm tắc tới mức bản thân phải phát mê mệt nên. Chứ nào có giống như cái cách mà hắn ta nói bây giờ!
Ngải Huế nhìn cái bộ dạng tự lừa dối lòng ấy mà bĩu môi một cái thật dài mới lên tiếng:
"Nếu như lời cậu nói mà giống với trong tâm câu nghĩ thì có lẽ cái tên của cậu sẽ được đọc ngược đấy. Đừng nói mấy lời như thể mọi người không hề biết bản chất thật sự của cậu."
"Cô! Cô... Vậy cô nói tôi nghe xem bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917944/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.