Bữa ăn ngày đêm hôm đó xem như mọi chuyện hiẻu lầm đều giải quyết xong xuôi một lượt. Tuy rằng trên gương mặt của mọi người đều có những thoải mái nhất định nhưng quan hệ giữa Khế Phương và Dư Vu Quân bây giờ đột nhiên có một nốt trầm khá nặng.
Dư Vu Quân nằm ngoan ngoãn trên giường, bên đầu giường vẫn đặt nguyên một cốc sữa tươi nóng hổi ở trên đó mà không dám lên tiếng như mọi ngày hay đặt vào tay Khế Phương. Cánh cửa phòng tắm đồ nhiên bị mở ra, bên trong toả ra một luồng hơi nóng phả vào không gian nghi ngút, hắn ta nhắm vội mắt lại, nhanh chóng xoay người nằm im bất động giả vờ như đang ngủ. Trong đầu tâm tâm niệm niệm một câu: cô ấy không thấy mình, cô ấy không thấy mình, cô ấy đang thấy mình đã ngủ!
Khế Phương nhìn thấy Quân đã ngủ say cùng với cốc sữa trên bàn chỉ một hơi uống cạn rồi mang xuống dưới lầu ngồi phòng khách xem một lượt tivi:
"Anh ấy đang giả bộ ngủ hay ngủ thật rồi?"
Dư Vu Quân áp sát tai vào cánh cửa lặng lẽ nghe xem bên dưới chuyển lại âm thanh gì. Nhưng ngoại trừ tiếng tivi to vang vọng ra thì hắn ta hầu như chẳng nghe thấy điều gì thêm nữa.
Khế Phương lướt một lượt tivi rồi lại nhìn vào điện thoại: 4 cuộc gọi nhỡ của số máy lạ.
Rõ ràng là số mấy lạ nhưng Khế Phương lại có chút cảm giác bất an khó tả. Giống như cảm giác nhìn trong đám người hâm mộ vây quanh đầy yêu thương trìu mến thì nhận ra một ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917939/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.