Cuộc nói chuyện hôm nay có vẻ kết quả không hề tốt đẹp như Dư Vu Quân mong đợi. Trong cả buổi tàn tiệc gần như lúc nào cũng chỉ thấy một sắc thái lạnh nhạt dửng dưng quan sát ly rươu vang trước mặt. Thi thoảng Khế Phương có đưa mắt nhìn qua cũng đều bị khối băng lạnh ấy làm cho toàn thân tê cứng, đến nụ cười công nghiệp được đào tạo bài bản cũng trở thành khó coi.
Mãi tới khi bà Thanh cùng Hà Đặng Siêu rời khỏi, Dư Vu Quân mới thả lỏng người tựa lưng vào thành ghế mà thở dài một tiếng. Hắn buông thõng hai tay tự do, hai mắt nhắm hờ để lộ đường yết hầu rắn rỏi đang cựa quậy cử động. Tâm trí Khế Phương có chút men rượu lại cộng thêm dáng vẻ hấp dẫn ấy mà lơ đễnh nhớ lại buổi đêm ngọt ngào khi trước. Lúc đó, bàn tay nhỏ bé chạm theo từng đường điêu khắc trên khuôn mặt thanh thoát, sống mũi cao, lông mày rậm, từng đường gân đan xen hiện rõ khí khái. Phần đùi non của cô run lên từng nhịp bần thần xao động. Giọt mồ hôi trên thân thể ướt nhẹp vẫn ra sức vươn lên từng hồi dịu dàng mơn trớn. Bàn tay to lớn áp sát tai cô vào thân thể run lên từng hồi không kìm chế được. Hắn hôn nhẹ từng nụ trên lưng cô, từ từ chậm rãi đi xuống phần thắt eo mới cắn nhẹ một phát:
“Cơ thể em đang nói với anh: em muốn thêm hiệp nữa!”
“Em muôn ăn thêm gì không?”
Khế Phương nhất thời không để ý mà liên tục lắc đầu:
“Hiệp nữa thì thôi!”
Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917907/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.