Bình Nhi về đến nhà liền tắm rửa sạch sẽ, ăn uống qua loa rồi đi ngủ. Nhưng mãi mà không ngủ được, cô nhìn trần nhà màu trắng, lấp lánh ánh đèn ngủ pha lê mờ ảo rồi dần dần mơ màng chìm vào giấc ngủ. Hơn mười hai giờ đêm, tiếng chuông cửa vang lên làm cô giật mình. Trước khi đi ngủ Bình Nhi đã tắt hết đèn trong nhà, xung quanh tối om, tiếng chuông vội vã đến nỗi cô chẳng kịp mang dép, chân trần bước đi trên nền gạch lạnh buốt. Bình Nhi đưa mắt nhìn qua lỗ nhỏ trên cửa, bên ngoài không có ai cả. Cô lo lắng chạy vào bếp cầm lấy con dao nhỏ phòng thân, khu dân cư này cực kỳ an ninh, loại chuyện có cướp đột nhập lúc giữa đêm chưa từng xảy ra, nhưng nói gì thì nói, vẫn phải đề phòng.
Bình Nhi vặn nhẹ tay cầm, chốt khoá bật ra, cô hé mắt ra bên ngoài, người trước cửa càng làm cô sửng sốt:
"Lý Lập Thành, nửa đêm anh không ngủ, lại chạy đến đây làm gì?"
Chiếc váy ngủ mỏng tan lộ ra một nửa đôi chân quyến rũ, Lý Lập Thành yết hầu Lý Lập thành vô thức chuyển động, hai tay hắn đút vào túi quần ngủ chất liệu bằng nỉ, ra vẻ tiêu sái: "Anh nhớ em rồi."
"Sếp Lý, chúng ta chỉ là quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới. Xin anh tự trọng."
Bình Nhi cố đóng cửa lại nhưng bị bàn tay to lớn của hắn ngăn cản: "Em còn giận anh chuyện đó hả?"
"Không giận. Chúng ta chia tay rồi."
Hai từ "Chia tay" sắc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-sep-lua-em/3352070/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.