Nghe đến cái họ "Trương", Bình Nhi nổi da gà đầy người. Cô bực bội dậm chân:
"Ba ơi, con đã nói với ba rồi. Anh ta không phải bạn trai con, tại anh ta mà con với Lý Lập Thành mới chia tay đó."
Ba cô chẳng phản ứng gì, ôm lấy cô vào lòng, xoa đầu nhẹ nhàng: "Nhi Nhi, từ nhỏ con không có mẹ, thiệt thòi cho con. Đối với ba, Tiểu Trương hay Tiểu Lý đều được, có tiền hay không đều được, chỉ cần con vui vẻ hạnh phúc, là ba yên lòng rồi."
Bình Nhi thoáng chốc thấy bản thân thật vô tâm, cô ôm lấy tấm lưng mập mạp và ấm áp của ba, nức nở: "Con không muốn yêu đương, không muốn kết hôn nữa, con muốn sống với ba cả đời có được không."
Ông búng tay lên trán cô mắng: "Đứa con gái ngốc này, sao có thể như vậy? Ba mà không còn thì ai bảo vệ con, lỡ như có người ức hiếp con thì sao, không được không được."
"Nếu ba không còn, thì con dứt khoát đi theo ba!" – Bình Nhi như đứa trẻ vùi vào ngực ông.
Nửa đêm, Bình Nhi ngủ quên trên ghế sau khi gửi email xin nghỉ phép một tuần cho Lý Lập Thành. Ba cô nhẹ nhàng đắp chăn, rồi chậm rãi bước ra vườn, bấm số gọi Trương Gia Ngôn.
Đến thời điểm này anh vẫn chưa hay sự việc gì đã xảy ra, chỉ khi nghe ba Bình Nhi nói mới biết: "Tiểu Trương, tôi là ba của Bình Nhi...", không đợi anh kịp nói gì ông đã tiếp tục:
"Tôi cũng rất quý cậu, cảm ơn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-sep-lua-em/3352068/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.